Gửi người sếp đầu tiên, và người sếp lúc này...

Nguyễn Thị Thu Hiền (Viettel Quảng Trị) đã đăng lúc 15:30 - 03.11.2022

Lá thư này tôi xin gửi đến hai người Sếp Viettel đất lửa Quảng Trị, đó là anh Phan Xuân Hồng, Giám đốc Viettel Quảng Trị đầu tiên và anh Bùi Minh Thuận, Giám đốc Viettel Quảng Trị hiện giờ.

Suốt hơn 16 năm sống trong ngôi nhà chung Viettel, tôi đã được làm việc với rất nhiều Sếp. Mỗi Sếp đều mang đến cho tôi nhiều tình cảm thương mến, nhiều bài học quý báu, nhiều sự trân quý và ngưỡng mộ.

Tuy nhiên, hôm nay tôi xin được kể về hai người Sếp Viettel của vùng đất lửa Quảng Trị: người Sếp đầu tiên và người Sếp bây giờ…

Người Sếp đầu tiên

Tháng 03/2006, tôi nhận được cuộc gọi thông báo thời gian và địa điểm phỏng vấn vào Viettel. “Anh là anh Hồng, nếu ra đó (Hà Nội) em có khó khăn gì cứ gọi cho anh” - anh đã bảo với tôi vậy.

Ấy thế mà tôi gặp khó khăn thật. Tôi đã không tài nào tìm ra được M48 nằm ở đâu mặc dù đã hỏi đến cả chục người. Tôi gọi cho anh, “Được rồi, em đứng ở đấy anh nhờ người ra đón”. Lúc đó tôi đã ước ao mình được là một phần của Viettel biết bao, người Viettel sao mà thân thương quá đỗi!

Ngày 20/4/2006 tôi nhận được quyết định trúng tuyển, ngày 03/5/2006 tôi chính thức bước chân vào ngôi nhà Viettel lúc bấy giờ đang ở số 23 Hùng Vương. Và cũng chính lúc này tôi mới biết hóa ra “Anh Hồng” lại là Sếp của tôi, hóa ra Sếp Viettel lại gần gũi và chu đáo đến thế.

Tháng 4/2008 chi nhánh chia tách, tôi theo chân anh sang Chi nhánh Kỹ thuật làm việc. Buổi đầu nhiều bỡ ngõ, nhiều việc anh đã luôn động viên tôi. Những ngày tháng đó vật vả mà thật vui!


Đ/c Phan Xuân Hồng, người Giám đốc Viettel Quảng Trị đầu tiên trong một chương trình trao quà tết cho người nghèo huyện Đakrông (Quảng Trị).

Lúc con trai đầu lòng của tôi được tròn 4 tháng tuổi, tôi mang theo con vào công tác tại Đà Nẵng. Tôi nhớ lúc đó anh bảo: “Giữa giờ em tranh thủ bảo tài xế chở về với cháu đừng để cháu đói, cháu còn nhỏ cần mẹ”. Sếp không biết lúc đó tôi đã cảm động đến thế nào đâu. Hóa ra Sếp Viettel không chỉ là người “quân lệnh như sơn” mà còn là người ấm áp và thấu hiểu.

Lúc Tập đoàn phát động cuộc thi kể chuyện về Bác Hồ, Sếp bắt tôi đi nghe các cuộc thi đang diễn ra trong thành phố. “Cái gì không biết thì mình học” - chính câu nói đó đã làm cho tôi thay đổi và trưởng thành lên rất nhiều.

Sếp còn tự tay viết lời tựa “Chi nhánh Kỹ thuật chúng tôi gồm 21 chàng dũng sĩ và một nàng mỵ nương công chúa…” mà cho đến giờ tôi vẫn nhớ như in. Tôi vẫn nhớ hình ảnh Sếp ngồi trên ghế bắt tôi đọc lui đọc tới “Kính thưa quý vị đại biểu...” sao cho thật diễn cảm. Chính Sếp là người đã khiến cho một đứa nhút nhát chư tôi cảm thấy tự tin hơn.

Mặc dù bây giờ Sếp đã rời Viettel Quảng Trị được gần 10 năm và có lẽ những gì Sếp đã làm, đã nói Sếp không còn nhớ nữa nhưng với tôi đó đều là những tình cảm đáng giá mà tôi luôn mang theo trong suốt hành trang cuộc sống của mình.

Người Sếp bây giờ

Có lẽ ai mới lần đầu tham gia cuộc họp với anh sẽ sợ xanh mặt bởi anh rất nghiêm khắc và tông giọng của anh rất cao. Thế nhưng, chỉ cần sống với anh một thời gian, hiểu anh thì sẽ thấy anh ngoài là một người Sếp “nóng như lửa” trong cuộc họp”, còn là một người Sếp hài hước và ấm áp ở ngoài đời.

“Hôm nay các đồng thực hiện bán hàng theo kế hoạch, riêng đ/c Hường đau chân được nghỉ ở nhà” - Sếp đã nhắn tin điều hành trên Mocha như thế. Mặc dù nóng với chỉ tiêu kinh doanh là thế nhưng Sếp vẫn không quên mình vẫn còn một nhân viên bị ốm cần được nghỉ ngơi.

Trong cuộc họp giao ban tuần 3 tháng 10 vừa rồi, Sếp bảo: “Thứ 7 vừa rồi anh em điểm bán Đông Hà lên bán hàng tại ĐaKrông, trời thì mưa xối xả, nhìn anh em ướt lướt thướt cầm ổ mì ăn thương chảy nước mắt. Đó mới chính là những người cần được tôn vinh”. Vâng, Sếp tôi đấy! Dù trong điều hành Sếp rất quyết liệt nhưng Sếp lại là người luôn dành sự đồng cảm cho sự vất vả của nhân viên mình.


Đ/c Bùi Minh Thuận, Giám đốc Viettel Quảng Trị tại một điểm “nóng” trong đợt mưa lũ tháng 10/2020.

Mỗi lần về huyện, thể nào Sếp cũng phải ăn với chị em HKD một bữa cơm. Sếp thường nói “Ở đây không có VTT, VTP hay VCC, chỉ có Viettel Quảng Trị”. Dù là anh em quản lý, giám sát hay lực lượng ở tuyến đầu đều luôn nhận được sự quan tâm từ Sếp. “Ở Viettel không có ai bị bỏ lại phía sau”. Hình như Sếp của tôi rất giống với câu nói đó.

Lúc tôi mổ nằm ở bệnh viện, Sếp gọi: “Em ổn chưa? Cần gì cứ báo anh”. Chỉ thế thôi tôi đã thấy lòng ấm áp lạ lùng!

Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh giữa trời nắng chang chang, Sếp và chúng tôi đi bán hàng cùng anh em tuyến huyện. Anh bảo: “Mình bán không được mấy nhưng đi để hiểu tâm tư nguyện vọng của anh em, đi để hiểu nỗi vất vả của anh em và động viên tinh thần của anh em”. Lại nhớ những lúc mưa bão Sếp trong bộ trang phục rằn ri cùng anh em xuống tuyến, dầm mưa, lội nước, kéo cáp, hàn cáp…không có gì là Sếp chưa từng làm.

Sếp của tôi là người rất khó tính. Sai thể thức văn bản, sai lỗi chính tả không bao giờ lọt qua mắt Sếp. Mỗi khi có chương trình gì Sếp đều bắt họp các bộ phận, checklist đầu việc, phân rõ ai làm gì và làm như thế nào.

Với Sếp mọi cái đều phải chỉnh chu. Thế nhưng Sếp lại là người vô cùng dễ tính, “Sếp ơi, trời này chị em đi bán hàng nắng quá, xin sếp hỗ trợ áo chống nắng”, “Sếp ơi, các kênh đều có trang phục bán hàng hết rồi mà kênh điểm bán thì thiếu mũ”…Sếp đều OK hết. Có khi chưa kịp “Sếp ơi…” thì Sếp đã chỉ đạo: “Dạo này dịch bệnh căng thẳng, trang bị trang phục bảo hộ cho anh em kỹ thuật”… Đấy, Sếp của tôi đấy! Tôi không biết liệu ngoài kia có bao nhiêu Sếp như Sếp của tôi?


Sau mưa lũ, Giám đốc Bùi Minh Thuận đến tận nhà khách hàng thăm hỏi chăm sóc khách hàng.

Sếp vẫn thường bảo “Làm Sếp là phải khiến nhân viên gắn bó không chỉ bởi thu nhập, bởi đãi ngộ mà còn là bởi Sếp. Làm Sếp là phải khiến nhân viên vì Sếp mà cố gắng”. Tôi tin rằng, mỗi tổ chức khi có một người Sếp tốt thì những khó khăn phía trước đều sẽ lùi lại phía sau.

Sếp của tôi là người mà tôi bắt buộc phải nghiêm túc trong công việc nhưng lại có thể thoải mái chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Với tôi, Sếp vừa là Sếp lại vừa là một người anh mà tôi vô cùng trân quý.

Tôi vốn không biết cách miêu tả nhưng tôi tin qua những câu chuyện kể bạn sẽ cảm nhận được Sếp của tôi là người như thế nào!

Nhân bài viết này tôi xin được gửi đến tất cả các Sếp lòng biết ơn sâu sắc!

Chúc các Sếp luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và luôn là những người thuyền trưởng tài ba chèo lái con tàu Viettel chinh phục được mục tiêu khát vọng đã được đề ra.

Nguyễn Thị Thu Hiền - MNV 006733 - Viettel Quảng Trị.

CBNV vui lòng đăng nhập để đọc nhiều nội dung hơn
Bỏ qua