Nguyễn Thị Thu Trang đã đăng lúc 20:15 - 13.11.2022
Dear Sếp,
Sếp à, chúng ta đã cùng nhau sống dưới mái nhà chung cũng được gần 20 năm Sếp nhỉ. Hồi mới vào Tổng đài, Sếp cũng như em, trong sáng, thật thà như tờ giấy trắng, ai bảo gì cũng tin là thật. Nhớ những lần nhấc máy nghe alo từ Khách hàng, có khách hàng năn nỉ bảo máy hết tiền nhờ người nhà gọi hộ lại cho anh, chúng ta cũng chỉ ngần ngừ chút xíu và rồi cũng động lòng giúp đỡ những cuộc kết nối bất ngờ này.
Chúng ta thật có duyên nợ với nhau. “Dòng đời xô đẩy”, Sếp đi các nơi công tác và cũng vẫn quay về tổng đài với bọn em nhưng ở cương vị mới. Sếp không còn nhiều thời gian tán gẫu, vui vẻ như trước kia.
Trên khuôn mặt Sếp không còn thả lỏng thư thái vui vẻ nhiều nữa, tóc Sếp đã có nhiều sợi bạc hơn tóc bọn em, chưa đếm nhưng em mạnh dạn đoán vậy.
Sếp bớt đi tính dịu dàng, nhẹ nhàng và hình như chuyển sang thiên hướng “ nam tính” thì phải???. Mỗi lần nghe thấy tiếng giầy mạnh mẽ “cộp cộp” của Sếp ngoài hành lang, là bọn em đoán Sếp đang hướng bước vào phòng, tim bọn em đập noạn lên. Phần lớn Sếp vào phòng là vì hỏi tiến độ công việc mà đã là công việc thì run run rồi.
Nói thế thôi, chứ Sếp biết bọn em đều là những đứa chăm chỉ có ý thức, mỗi tội vì sống lâu trong môi trường toàn con gái nên tính nết mong manh yếu đuối, dễ run khi Sếp nâng tông Sếp nhỉ. Nhiều khi Sếp bị lạc giọng chỉ vì hướng dẫn bọn em còn bọn em chưa hiểu hết ý của Sếp thì đột nhiên Sếp dừng lại, đứng lên và đi lấy nước, lúc đấy là chúng em biết Sếp đang... rất rất cố gắng, cân bằng lại tâm trạng. Chúng em thương Sếp ghê gớm, nhất là vì chúng em mà huyết áp và dung nhan của Sếp bị ảnh hưởng.
Chắc không hẳn tại chúng em mà Sếp giảm dần sự vui vẻ, xuynh tươi đâu mà thực ra vì Sếp không có nhiều thời gian nghỉ ngơi. Một tuần 5-6 cuộc họp, mấy báo cáo, điều hành các loại lỗi…rồi còn điều hành cả 1 bộ máy mà chúng em biết là rất công kềnh “ toàn chị em đã U40, U50, trung bình cân nặng cũng tầm trên 50ký roài, có chạy nhanh thì cũng phải... từ từ”.
Có những hôm 6-7h chiều còn lôi nhau ra họp, em thề với Sếp, những lúc họp đó có khi trong đầu một vài đứa tâm trạng đang lang thang ở ngoài chợ để nghĩ tối nay ăn gì, hoặc có đứa sẽ tập chung chăm chú, nhìn Sếp âu yếm, nghe sếp đang rất nhiệt huyết trao đổi, nhưng trong đầu sẽ lại là “ Sao sếp nhiều năng lượng vậy trời”, “ Sếp nói khỏe ghê ta”, “Sao đầu mình cứ u mê vậy, đói bụng phết nhỉ”. ..Bảo sao phải có tố chất mới làm được lãnh đạo chứ không phải ai cũng được như sếp đâu.
Thôi giờ em cũng lại phải làm việc rồi không lại chả kịp tiến độ công việc sếp giao. Đôi lời tâm sự với sếp, mong sếp giữ ghìn sức khỏe, giữ ghìn nhan sắc để tiếp tục đồng hành với chúng em.
Thân chào Sếp!
Hà Nội vào Thu, nao có thời gian Sếp lại dẫn chúng em đi chụp ảnh nhá.