Phạm Văn Trung (Công ty Xi măng Cẩm Phả) đã đăng lúc 11:18 - 13.11.2022
Tại Công ty CP Xi măng Cẩm Phả, trải qua 15 năm làm việc, em may mắn và vinh dự được gặp gỡ, trò chuyện với nhiều Sếp ở các phòng ban khác nhau, mỗi Sếp đều có một phong thái quản lý riêng nhưng đều cùng hướng về mục tiêu chung trên chặng đường phát triển của Công ty. Bài viết này em xin được bày tỏ tâm tư tình cảm của mình dành cho người Sếp quản lý trực tiếp của em, đó là anh Đặng Văn Dũng - Trưởng phòng Cơ Khí, Công ty CP Xi măng Cẩm Phả.
Dear Sếp!
Em vẫn còn nhớ thời gian đầu vào công ty, mỗi lần ra công trường làm việc em hay được gặp Anh, ấn tượng của em khi đó Anh là người nhẹ nhàng và tận tâm với công việc, chính vì thế các thiết bị thuộc khu vực Anh quản lý luôn hoạt động rất ổn định.
Khi đó anh vẫn đang là phó Quản Đốc phân xưởng Nghiền xi & Đóng bao chứ chưa phải là Sếp của em như bây giờ. Sau giờ làm việc nhiều lần đi chơi thể thao em lại gặp anh “lóc cóc” đạp xe ở khu Bến Do, hai anh em đối diện nhau cũng chỉ gật đầu chào hỏi nhau xã giao, hình ảnh anh “lóc cóc” đạp xe tập thể dục đến bây giờ vẫn còn lưu giữ trong tâm trí của em đấy Anh ạ.
Thời gian cứ thế trôi đi giống như các mùa trong năm trôi đi đều đặn vậy, cho đến một ngày trong Công ty có sự điều chỉnh nhân sự giữa các phòng ban, Anh được cấp trên điều động về tiếp quản phòng Cơ Khí, một phòng với khối lượng công việc phải xử lý rất nhiều, và cũng là phòng thay đổi Trưởng phòng nhiều nhất trong công ty, Anh là vị Sếp thứ 7 của em cho đến bây giờ.
Có một điều để chứng minh cho cái gọi là “Nhân duyên” ấy đó là trong thời gian làm việc tại phòng Cơ khí đã có tới 2 lần các Sếp ở các bộ phận khác muốn em sang làm việc cùng với các Sếp ấy, lần 1 là phân xưởng Nghiền xi & Đóng bao, lần 2 là phòng Kế hoạch – Tài sản, khi Anh về tiếp quản phòng Cơ khí thì đồng thời Sếp bên phòng Vật Tư cũng gọi điện nói muốn xin em về làm việc cùng Sếp ấy, khi em trao đổi với Anh về việc này thì anh nói: “Chú hãy ở lại đây làm việc với anh”. Vâng! Em đã gắn bó với phòng Cơ khí đến bây giờ ạ.
Sếp Dũng ơi! Vậy là em được làm việc cùng với Anh ở phòng Cơ khí đã 4 năm rồi đấy ạ, khoảng thời gian ấy đã lưu giữ rất nhiều kỷ niệm đẹp trong em, gian khổ có, vất vả có, vui sướng có. Mỗi lần vào chiến dịch “Sửa chữa lớn” là tất cả Anh Em phòng Cơ khí lại cùng nhau “chiến đấu”, Anh luôn động viên tinh thần các anh em để cùng nhau cố gắng hoàn thành kế hoạch trước thời hạn mà cấp trên giao, rồi sau đó Anh Em chúng ta lại cùng nhau ăn mừng chiến thắng vì lần nào Anh Em chúng ta cũng đều vượt qua được.
Và cả những lần tổ chức các sự kiện trong Công ty, Anh Em chúng ta cũng đều tổ chức thành công rực rỡ phải không Anh!
Khoảng thời gian 4 năm em cũng được Anh tạo điều kiện rất nhiều để trau dồi kiến thức chuyên môn tích luỹ thêm kinh nghiệm phát triển bản thân, tất cả những điều đó đều để lại trong em niềm tự hào, cảm xúc lại trào dâng khi viết lại những điều này Anh ạ. Mỗi lần có dịp được ngồi uống chè xít với Anh trò chuyện về cuộc sống đang xoay vần ở bên ngoài kia em cảm nhận sự chân tình từ Anh.
Anh đã cho em thấy rằng cuộc sống không chỉ có mỗi công việc tạo áp lực mà áp lực đến từ rất nhiều phía khác nữa, buộc chúng ta phải đối mặt với nó, chức vụ càng cao thì áp lực lại càng lớn, áp lực tạo ra kim cương mà. Công ty CP Xi măng Cẩm Phả còn cả một chặng đường dài phát triển với bao thách thức đang chờ đón, anh em mình mỗi năm một già đi, khối lượng công việc ngày càng nhiều hơn, “Người già chứ việc có già đâu bao giờ” Anh nhỉ và Anh Em mình vẫn tiếp tục “chiến đấu”.
Trong phòng họp của Công ty có một bức tranh với nội dung mà em không bao giờ quên vì nó luôn là động lực đối với em: "Mỗi sáng ở Châu Phi, một con linh dương thức dậy, nó biết rằng nó phải chạy nhanh hơn cả con sư tử nhanh nhất nếu không muốn bị giết. Mỗi sáng một con sư tử thức dậy, nó biết nó phải chạy nhanh hơn con linh dương chậm nhất hoặc nó sẽ bị chết đói. Điều quan trọng không phải ở chỗ bạn là sư tử hay linh dương. Khi mặt trời mọc, bạn nên bắt đầu chạy."
Mối “Nhân duyên” này Em không biết điểm kết thúc của nó bởi cuộc sống còn nhiều ngã rẽ, Anh sẽ còn bước lên những nấc thang cao hơn trên con đường sự nghiệp nhưng từ điểm bắt đầu cho đến khi kết thúc, Em sẽ luôn trân quý những năm tháng được cùng làm việc với Anh, được “chiến đấu” cùng với các anh em trong phòng Cơ khí. Tuy nhiên đó là chuyện của tương lai, bởi vì ngày mai mọi thứ lại bắt đầu, Anh Em mình lại gặp nhau tại nơi làm việc, và khi anh đọc được bài viết này của em ở trên trang Web của Tập đoàn Anh lại bảo: “Chú viết cứ như kiểu Anh Em mình sắp xa nhau đến nơi rồi ấy”
Từ khi nhận được thông báo về chương trình này em cũng đắn đo bởi em chưa biết viết điều gì, hàng ngày Anh Em mình vẫn gặp nhau, vẫn làm việc cùng nhau thì còn có gì phải viết nữa nhỉ?
Nhưng đến hôm vừa rồi Anh bảo Em: Chú hãy tham gia một bài đi, Chú viết về sếp Hưng, hoặc sếp Thoa ấy” thì em quyết định viết về Anh. Quả thật khi bắt đầu viết, chìm đắm trong những dòng thời gian đã qua em mới nhận ra rằng, bình thường hàng ngày chúng ta làm việc cùng nhau cứ tưởng như thế đã là đủ nhưng thực sự không phải như vậy, vẫn còn nhiều điều mà phải qua thư chúng ta mới bộc lộ ra được. Đúng như những gì mà Ban tổ chức chương trình định hướng.
Em cảm ơn Anh đã luôn quan tâm và tạo điều kiện cho Em trong cuộc sống cũng như trong công việc! Em kính chúc Anh cùng các Sếp luôn mạnh khoẻ để tiếp tục dẫn dắt phòng Cơ khí và Công ty CP Xi măng Cẩm Phả hoàn thành các mục tiêu trên chặng đường phát triển!
Em chân thành cảm ơn Ban Tổ chức đã có một ý tưởng tuyệt vời để Em và các Anh Chị Em khác được bày tỏ những tâm tư tình cảm và nguyện vọng của mình đối với các vị Sếp yêu quý! Em cũng kính chúc Ban tổ chức luôn mạnh khoẻ! Và mong rằng thời gian tới Ban tổ chức sẽ tiếp tục triển khai nhiều chương trình ý nghĩa như thế này nữa để Anh Chị Em CBCNV trong Tập đoàn thấu hiểu, gắn bó sâu sắc với nhau. Chúc Tập đoàn Công nghiệp – Viễn thông Quân đội (Viettel) của chúng ta luôn phát triển lớn mạnh sánh vai với các Tập đoàn trên thế giới!