'Hai thầy trò Viettel' đi bộ hơn 12km góp sức cùng đồng bào chống lũ
- 18:03 - 26.11.2025
Giữa mưa lũ lịch sử ở Đông Đắk Lắk, hai nhân sự kỹ thuật từ Ninh Bình đã đi bộ hơn 12 km để kịp hội quân cùng đồng nghiệp, góp sức khắc phục và ứng cứu thông tin
Giữa mưa lũ lịch sử ở Đông Đắk Lắk, hai nhân sự kỹ thuật từ Ninh Bình đã đi bộ hơn 12 km để kịp hội quân cùng đồng nghiệp, góp sức khắc phục và ứng cứu thông tin, thể hiện tinh thần trách nhiệm và đoàn kết đặc trưng của người lính Viettel.
Lần gần nhất bạn đi bộ là khi nào, và quãng đường dài bao nhiêu? Ở Công trình Viettel, chúng tôi đã chứng kiến hai đồng chí kỹ thuật lội bộ hơn 12 km giữa mưa lũ để kịp thời có mặt tại hiện trường, cùng lực lượng toàn quốc tham gia khắc phục thông tin trong trận lũ lịch sử ở khu vực Đông Đắk Lắk.
Từ trưa 19/11, nước bắt đầu dâng qua bờ sông Ba, sông Kỳ Lộ, len lỏi vào từng thôn xóm của vùng Đông Đắk Lắk (Phú Yên cũ). Đây được đánh giá là trận lũ nghiêm trọng nhất kể từ năm 1993. Tính đến sáng 23/11, mưa lũ đã khiến hơn 70 người chết và mất tích, khoảng 150.000 căn nhà ngập sâu; tổng thiệt hại ước tính hơn 13.000 tỷ đồng.
Trong bối cảnh ấy, anh Nguyễn Trung Kiên – kỹ thuật nhà trạm nhiều kinh nghiệm của Trung tâm Ý Yên – cùng Nguyễn Thành Công, một nhân viên mới của Trung tâm Xuân Hưng, đều từ Ninh Bình nhận lệnh tăng cường cho khu vực Đắk Lắk. Hai đồng nghiệp, “thầy và trò”, đã cùng nhau viết nên một câu chuyện rất đẹp trong mùa lũ: đi bộ hơn 12 km để có mặt tại CNCT Viettel Đắk Lắk sớm nhất có thể, hội quân cùng anh em nhiều miền đang trực chiến ứng cứu thông tin.
Xuất phát lúc 16h00 ngày 20/11 tại Trung tâm Ý Yên, tỉnh Ninh Bình, xe chạy càng về gần khu vực Đông Đắk Lắk càng chậm do lũ lụt, kẹt xe hàng chục km từ Tuy An Bắc đến đèo Cả. Sau 24 giờ di chuyển, xe phải nhích từng mét một; càng chờ đợi càng sốt ruột. Nằm trên xe, nhìn qua điện thoại thấy những hình ảnh đau thương do lũ dữ để lại, lòng anh Kiên thấp thỏm không yên như có lửa đốt. Gần 20 năm làm kỹ thuật Viettel, đi qua hàng chục cơn bão, lũ, anh Kiên thấm thía những mất mát mà thiên tai để lại cho con người; chính điều đó lại thôi thúc anh phải nhanh chóng có mặt tại Chi nhánh.

Thao thức mãi mới tới sáng, đường vẫn chưa thể thông. Tờ mờ sáng 22/11, khi xe đến ngã tư Hòa Đa (xã Tuy An Nam), định vị báo vị trí này cách Chi nhánh hơn 12 km, anh Kiên và Công quyết định đi bộ. Bước xuống xe, hơi lạnh tràn vào da thịt. Mưa trắng trời; nước mưa hòa với nước mắt của hàng trăm ngàn người dân vùng lũ rơi xuống nền đất bùn nhão nhoẹt.
Khoác bộ áo mưa màu xám, hai con người nhỏ bé hòa vào màu nước mưa trắng đục. Mỗi bước chân của họ bám chắc trên nền đường đầy nước. Hai bên đường, nước lũ lênh láng; trên cánh đồng lúa xanh mơn mởn ngày hè, nay gió to đẩy nước tạo sóng vỗ vào con đường huyết mạch của đất nước. Mưa ngày càng nặng hạt, từng cơn tạt vào mặt. Công lấy tay gạt nước để đỡ cay mắt rồi nhướng mắt nhìn đường đi tiếp.
Như người thầy dày dạn kinh nghiệm, anh Kiên vừa đi vừa động viên “học trò”: kể về những ngày đầu vào Viettel, khi khó khăn còn nhiều hơn bây giờ nhưng hàng chục ngàn người Viettel vẫn vượt qua được. “Thì cơn mưa này cũng chỉ là thử thách nhỏ.”
Bụng thì đói mà hai bên đường không còn ai bán gì. Điện thoại đổ chuông liên tục, càng giục, bước chân họ càng vội hơn. Hơn 15.000 bước, gần 1,5 giờ đi bộ – mỗi bước dù nhỏ nhưng mang tinh thần rất lớn. Khi thấy chữ Viettel ẩn hiện trên tòa nhà, anh Kiên biết đã tới đích. Không để bản thân nghỉ ngơi, anh nói: “Mình vào việc luôn. Anh em ai cũng đang dầm mưa sửa máy nổ cả, mình không thể đứng ngoài.”
Dù đôi chân đã phồng rộp, nhưng với anh Kiên, đây là điều bình thường: “Tôi nghĩ trong tình huống như vậy, ai cũng sẽ làm như vậy thôi. Đó không chỉ là nhiệm vụ mà còn là nghĩa đồng bào. Vì biết đâu ai đó đang cần sóng điện thoại để gọi cứu hộ.”
Trong cơn lũ dữ, ai cũng muốn đùm bọc, chở che cho đồng bào mình. Mỗi người một cách. Người Công trình Viettel đồng hành bằng đôi bàn tay đầy dầu mỡ sau mỗi lần chiếc máy phát điện được khởi động.
Cũng giống như hàng trăm người lính kỹ thuật đang căng mình chống chọi với thiên tai tại Đắk Lắk, anh Kiên và anh Công vẫn đang lan tỏa tinh thần vượt khó của người Viettel bằng sự cần mẫn không ngừng nghỉ. Đó là tinh thần “chỉ bàn làm, không bàn lùi”.
