Hành trình 3 ngày cứu sóng giữa đại ngàn Tương Dương
- 14:46 - 06.10.2025
Trạm lên rồi, có sóng rồi anh em ơi! Tiếng reo vang giữa núi rừng Tương Dương trong chiều mưa sau bão, là niềm vỡ òa sau những ngày đêm bền bỉ của những người lính Viettel nơi vùng rừng núi bị cô lập.
Công cuộc “cứu sóng” giữa tâm bão
Ngày 2/10, khi những cơn mưa sau bão số 10 vẫn chưa dứt, con đường vào các xã vùng sâu của Tương Dương vẫn còn lầy lội, sạt lở khắp nơi. Trong cơn mưa trắng trời, đội kỹ thuật do anh Nguyễn Đình Toàn – Giám đốc kỹ thuật Trung tâm Tương Dương dẫn đầu đã khoác ba-lô lên đường, bắt đầu một hành trình đặc biệt: khôi phục 07 trạm phát sóng trọng yếu, đưa tín hiệu thông tin trở lại cho các xã Yên Tịnh, Yên Na, Nga Mi, Hữu Khuông.
Cả bảy trạm đều nằm rải rác giữa đại ngàn, trên những ngọn đồi cheo leo, cách trở. Đường đi không còn nguyên vẹn, cây cầu độc đạo dẫn đến các trạm bị sập, suối dâng, từng khúc cua phủ đầy bùn đất. Nhưng không ai chần chừ. Họ biết rằng, ở phía bên kia những con dốc ấy, là những bản làng đang bị cô lập, là những người dân đang ngóng chờ một vạch sóng nhỏ nhoi để gọi về người thân.

Và thế là họ đi. Giữa tiếng gió hú và mưa rừng xối xả, những người lính kỹ thuật Viettel âm thầm bắt đầu một cuộc “cứu sóng” thật sự – một hành trình khôi phục “mạch sống” thông tin giữa đại ngàn vừa oằn mình qua cơn bão dữ.
Khi con đường trở thành phép thử của ý chí
Thông thường, để tiếp cận một trạm phát sóng, đội kỹ thuật phải di chuyển khoảng 80km bằng xe máy rồi đi bộ thêm chừng 1,5km đường núi là có thể đến nơi. “Tuy vất vả, nhưng đã thành quen. Anh em cũng luôn mang theo xăng dự phòng vì một lần đổ xăng không đủ để di chuyển hết các trạm trên địa bàn”, anh Toàn chia sẻ.

Thế nhưng lần này, hành trình ấy không còn là “đường quen”. Cây cầu độc đạo – lối duy nhất và ngắn nhất dẫn vào các trạm đã bị lũ cuốn trôi, chặn đứng con đường trực tiếp. Không thể quay về, đội buộc phải vòng qua địa phận huyện Con Cuông, kéo dài quãng đường lên tới 130km, men theo những con đèo dốc quanh co, trơn trượt, sạt lở chằng chịt sau bão.
Từ 6 giờ 30 sáng, họ bắt đầu xuất phát với những chiếc ba-lô nặng trĩu vật tư: công cụ, máy hàn, cáp ứng cứu, xăng dầu… Chiếc xe ô tô ì ạch bò trên con đường đầy ổ voi, cây đổ ngổn ngang, có đoạn chỉ nhích được từng chút một với tốc độ không quá 40km/h. Khi xe không thể đi tiếp, cả đội lại thuê xe máy, vượt thêm hơn 30km đường rừng nhỏ hẹp – một bên là vách núi dựng đứng, bên kia là vực sâu hun hút. Bùn đất, đá lở và những thân cây chắn ngang khiến mỗi mét đường đi qua đều là một cuộc vật lộn.

Nhưng chặng cuối mới thực sự khắc nghiệt: hơn 9km đường rừng phải đi bộ, băng qua những dốc trơn trượt, rồi thuê ghe vượt sông để tiếp cận trạm NAN1328. Trên vai mỗi người là gần 40kg vật tư, có khi nặng gần bằng chính cơ thể họ. Mồ hôi hòa lẫn nước mưa, áo ướt sũng, bùn đất bám đặc dưới chân. Có đoạn, họ phải dùng dao rựa phát cây mở lối, bám vào rễ rừng, kéo nhau qua những dốc trơn tuột – nơi dường như chưa có dấu chân người sau cơn bão.
Con đường trở thành phép thử của giới hạn thể lực và ý chí. Nhưng không ai chùn bước. Giữa núi rừng mịt mù mưa gió, những lời động viên vẫn vang lên: “Phải lên được trạm, phải có sóng.” Và chính tinh thần ấy – bền bỉ, gan lì và kiên định đã giúp họ vượt qua tất cả để nối lại dòng thông tin nơi vùng xa xôi nhất.

Ánh đèn tín hiệu giữa rừng sâu
Đến nơi, trước mắt họ là một khung cảnh hoang tàn: trạm NAN1328 tê liệt hoàn toàn, mất điện, cáp quang bị đứt, cây cối ngổn ngang đè lên đường cáp, hiện trường rối bời sau bão. Không ai kịp nghỉ, cả đội lập tức chia nhau việc – người dọn cây, người kiểm tra máy phát, người cúi mình hàn cáp giữa mưa gió. Gần 4 tiếng đồng hồ hì hục, trạm vẫn im lìm.
Nhưng không ai bỏ cuộc. Kiểm tra lại tuyến cáp, họ phát hiện thêm một điểm đứt cách đó 7km. Không cần bàn bạc nhiều, từng người lặng lẽ xốc lại ba-lô, tiếp tục leo núi giữa ánh chiều chạng vạng. Và rồi, khi mối cáp cuối cùng được hàn nối, ánh đèn tín hiệu xanh bật sáng, le lói mà ấm áp như ngọn lửa giữa rừng sâu. Cả đội mừng tới rớm rớm nước mắt, không phải vì mệt, mà vì hạnh phúc được “kết nối lại sự sống” cho người dân nơi đây.
Trạm NAN1328 hoạt động trở lại thì hai trạm liền kề NAN1475 và NAN0669 mới có thể hoạt động. Trong ba ngày tiếp theo, cả đội tiếp tục khôi phục toàn bộ bảy trạm trên địa bàn, vượt qua những cung đường ngập lụt, sạt lở chưa từng có. Ngày nào cũng vậy, 23 giờ đêm mới xuất phát về đến trung tâm, chợp mắt vài tiếng rồi lại lên đường. 06 anh em kỹ thuật tại Trung tâm Tương Dương và cả những đồng đội khác từ các tỉnh về hỗ trợ – một tổ hợp ngẫu nhiên, nhưng làm việc với nhau ăn ý như những người đồng đội lâu năm.

Hình ảnh những người lính kỹ thuật Viettel gùi 40kg thiết bị, lội suối, băng rừng, nối từng sợi cáp trong mưa… chính là biểu tượng sống động của tinh thần trách nhiệm, quả cảm và kiên cường giữa thời bình.
Anh Nguyễn Đình Toàn, người dẫn đầu đoàn, chỉ mới nhận nhiệm vụ tại Tương Dương được một tuần thì bão số 3 ập đến. Trong ba tháng, anh cùng đồng đội đã đi qua ba cơn bão liên tiếp. Nhà ở huyện Anh Sơn, cách nơi làm việc 90km, anh chọn ở trọ lại để sát sao với công việc. Ba tháng qua, anh chỉ mới hai lần về thăm nhà.
Câu chuyện của họ không chỉ là chuyện khôi phục kỹ thuật, mà là tinh thần của những người Viettel – không bao giờ bỏ cuộc trước gian khó. Bởi với họ, mỗi điểm sóng được khôi phục là thêm một nhịp sống được nối lại.

Câu chuyện của họ không chỉ là hành trình khôi phục trạm phát sóng giữa rừng sâu, mà là hành trình của những con người mang trong mình “mạch sóng Viettel” – nơi ý chí không bao giờ gục ngã trước gian khó. Trong cơn bão dữ, họ lặng lẽ gùi trên vai trách nhiệm, mang theo lòng tự hào của người lính Công trình, để nối lại từng nhịp thông tin, từng hơi thở của sự sống.