Nguyễn Công Cường (Công ty An ninh mạng Viettel) đã đăng lúc 11:59 - 06.10.2023
Sẽ chẳng thể biết được nơi khác ấy tốt hơn hay tệ hơn đâu vì không ai có thể phân thân đồng thời đi trên hai con đường. Nhưng có một điều tôi biết chắc, là chặng đường ở Viettel đã để lại trong tôi nhiều xúc cảm khó quên mà tôi luôn trân quý. Nếu như Doraemon có dùng cỗ máy thời gian đưa tôi quay trở lại thời điểm ra quyết định tìm bến đỗ mới thì tôi vẫn lựa chọn gia nhập mái nhà Viettel.
Trong cái nắng vàng ươm của tháng ba giao mùa, có một cậu thanh niên chạc gần 30 tuổi cưỡi con chiến mã Dream Thái hộc tốc phi đến Học viện Viettel để kịp giờ thi IQ và tiếng Anh. Rồi trải qua 3 vòng phỏng vấn cam go với Giám đốc Trung tâm An ninh mạng, hội đồng phòng ban Tập đoàn, Phó Tổng Giám đốc khi đó là anh Hoàng Sơn (riêng Phó TGĐ phải “tam cố thảo lư” ngót 3 lần mới gặp), thì cuối cùng hắn cũng được ký vào bản hợp đồng nhân viên thử việc. Cậu thanh niên đó chính là tôi cách đây hơn 7 năm, If not Viettel, tôi – người chưa một lần đi xin việc do thời sinh viên đi thực tập rồi ở lại công ty làm luôn, sẽ không có cơ hội nếm trải quy trình sát hạch nhân sự kỹ càng và khắt khe đến như vậy.
Chưa kịp hoàn hồn thì buổi họp giao ban tháng Tập đoàn đầu tiên tham gia khiến tôi “sốc” nhè nhẹ với màn đứng dậy, chỉnh đốn trang phục và chào báo cáo đậm chất Quân đội. Có gì đó khá lạ lẫm so với văn hoá doanh nghiệp trước đây tôi trải qua. Thực ra tôi cũng là con nhà lính, chỉ là tính không nhà quan mà thôi :). Ông nội và bố đều là sỹ quan Quân đội nhân nhân Việt Nam, chinh chiến khắp chiến trường Bình Trị Thiên khói lửa, đến đời tôi thì không tiếp nối truyền thống gia đình mà theo nghiệp gõ phím, di chuột, chiến đấu trên mặt trận Không gian mạng.
Ấy vậy mà cái duyên cái số đưa đẩy thế nào sau tất cả tôi lại mặc áo lính, đội mũ đeo sao. Ngày trao quyết định, tôi nhanh nhanh chóng chóng lựa cái ảnh chụp mặc Quân phục đẹp nhất gửi về cho bố, dù không ở đó nhưng tôi chắc rằng ông hạnh phúc và tự hào về tôi lắm. If not Viettel, có nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng được có ngày đi lính, cầm súng, bắn đạn thật. Tiết lộ nhỏ với các bạn, thời cấp 3 tôi bắn Half Life rất tốt, rất tự tin với khả năng ngắm của mình, ấy vậy mà cả súng AK và K54 đều chưa bắn đạt.
Không dừng lại ở đó, trong những ngày đầu gia nhập, Viettel còn cho tôi nếm đặc sản “ăn cơm trưa cùng Tổng Giám đốc Tập đoàn”. Mức độ căng thẳng, hồi hộp tăng dần đều khi tôi nghe một vài giai thoại truyền miệng và sự dặn dò chi ly, cẩn thận từ chị hành chính tổng hợp. Sau lần 1 bất thành do TGĐ bận thì tôi cũng đã vượt ải thành công ở lần 2 một cách nhẹ nhàng. Tôi khá bất ngờ vì sự cởi mở, thân thiện của vị tư lệnh Tập đoàn, khác xa những gì tôi hình dung về anh trước đó.
If not Viettel, tôi sẽ không có cơ hội gặp gỡ một con người kiệt suất như vậy và cũng không có cơ hội được nghe anh chỉ dạy về cách tán một cô gái. Sự thể là tôi và một thanh niên trẻ chưa người yêu nhận nhiệm vụ rà soát ATTT thiết bị của TGĐ Tập đoàn, khi tôi đang lúi húi kiểm tra máy tính và bạn kia kiểm tra điện thoại thì anh bất ngờ hỏi nhỏ “Các em ở An ninh mạng trẻ nhỉ, có người yêu chưa?”, tiếp sau câu trả lời “em chưa ạ” của thanh niên trẻ đi cùng tôi là một số bí kíp, phương pháp luận căn cơ được chia sẻ từ vị thuyền trưởng mà sau này tôi rất ngưỡng mộ.
Giờ đây, khi hồi tưởng về những tháng ngày đầu tiên ấy, trong lòng tôi lại trào dâng niềm biết ơn vô hạn, biết ơn những chiến dịch xử lý sự cố kéo dài hơn 30 ngày đêm ròng rã đã tôi rèn cho tôi ý chí và sức chiến đấu. Biết ơn những đòn đánh mạnh mẽ của Red-Team trong những cuộc diễn tập an ninh mạng thực chiến cam go, đã tăng thêm kiến thức, kỹ năng chuyên môn cho tôi. Biết ơn những thử thách, bài toán khó Công ty giao, cho tôi hiểu cuộc sống sẽ ý nghĩa hơn nếu ta mạnh dạn làm những việc lớn. Và tương lai còn nhiều, còn nhiều hành trình, trải nghiệm khác nữa, sẽ không thể có, IF NOT VIETTEL …