'Lính' Viettel nhường chai nước cuối cùng cho người dân bị cô lập
- 08:41 - 16.12.2025
Câu chuyện xảy ra ở đợt lũ vừa rồi khi vợ chồng bác Huỳnh Lật năm nay đã hơn 70 tuổi, vốn đi qua nhà thăm con nhưng nước lên nhanh quá, hai ông bà đã mắc kẹt ở rốn lũ Hòa Thịnh hơn hai ngày.
May mắn có đội cứu hộ và anh Trần Đình Long – Nhân viên kỹ thuật Dây máy, CNCT Viettel Đắk Lắk mới thoát khỏi vùng nước dữ để về tránh trú tại hội trường trụ sở đảng ủy xã Hòa Thịnh.
Mặc chiếc áo mỏng và chiếc quần đùi trên người, đôi tay bác Lật trắng bệch vì lạnh và vì ngâm nước quá lâu. Khi được lực lượng cứu hộ Thái Nguyên đưa ra ngoài, bác vẫn chưa hết bàng hoàng sau khoảnh khắc cận kề tử thần. Không chỉ bác Lật, nhiều người dân Hòa Thịnh vẫn còn run rẩy, khó tin rằng mình đã may mắn sống sót qua trận lũ lịch sử này.
Từ người được cứu thành người đi cứu
Đối mặt với làn nước lũ dâng cao, lương thực và nước sạch gần như cạn kiệt. Trên gương mặt khắc khổ của bà con vẫn hằn rõ nỗi hoảng loạn sau khi dòng nước bất ngờ nuốt trọn mái nhà. Đã hơn một ngày trôi qua, nhiều người chưa kịp ăn gì.
Khi rời cano cứu hộ, bà con được anh Long dìu vào hội trường Đảng ủy xã tại thôn Mỹ Xuân 1, xã Hòa Thịnh. Vừa đưa mọi người vào nơi khô ráo, anh vội lấy những chiếc mền mỏng để họ đắp cho đỡ lạnh. Lướt mắt qua bàn “lương thực” tạm bợ, nơi chỉ còn vài gói mì tôm và mấy chiếc ấm đun nước, anh Long nhanh chóng nấu nước sôi, pha từng tô mì nóng để bà con ấm bụng sau hành trình thoát lũ đầy kiệt sức.
Anh Long nấu cơm cho bà con ăn tại trụ sở Đảng ủy xã Hòa Thịnh
Trưa ngày 19/11/2025 anh Trần Đình Long được phân công ém quân tại trạm PYN0102 tại thôn Phú Diễn Trong, xã Hòa Thịnh. Khi nước dâng cao ngập nhà trạm thì anh di chuyển sang nhà để máy phát điện (nhà máy nổ). Bám trụ ở trạm hơn một ngày nữa cho đến sáng ngày 21/11/2025 thì nước bắt đầu dâng cao ngập sàn nhà máy nổ.
“Lúc đó trên người tôi chỉ còn nửa gói mì tôm và nửa chai nước suối. Ăn hay uống đều phải dè sẻn vì xung quanh nước đã ngập hết. Thấy lương thực gần cạn, tôi mặc áo phao bơi sang mái nhà gần trạm. Trong nhà có hai cụ già, hai cháu nhỏ và một người trung niên đang loay hoay tìm chỗ trú trên mái. Tôi lập tức bơi về nhà máy nổ, lấy cái thang quay lại để hỗ trợ họ leo lên cao tránh nước”. Anh Long kể lại.
Cô chủ nhà xin ít nước cho hai đứa nhỏ. Không biết nước còn dâng nữa hay không, nhưng anh Long vẫn lấy nửa chai nước ít ỏi trong túi đưa cho cô ấy, rồi tiếp tục bơi đến trạm y tế. Chờ hơn ba tiếng, may mắn thay, một chiếc cano cứu hộ của công an địa phương đã tiếp cận và đưa anh cùng bà con về trụ sở Đảng ủy.

Sửa máy nổ tại rốn lũ để duy trì hơi ấm cho người dân
Dù vừa là người được cứu, anh Trần Đình Long nhanh chóng xốc lại tinh thần, lập tức lao vào hỗ trợ bà con ổn định chỗ trú. Cả trụ sở chỉ có đúng một chiếc máy phát điện để duy trì nguồn điện cho công tác ứng cứu và phục vụ người dân, nhưng đúng lúc “nước sôi lửa bỏng” thì máy lại hỏng. Không chần chừ, anh Long xắn tay áo, cúi xuống “bắt bệnh” chiếc máy nổ.
Là người Công trình Viettel, sửa chữa máy móc và điều hòa đã là “nghề trong tay”, nên chỉ sau gần nửa giờ loay hoay ở chiếc máy đặt trên cầu thang tầng hai, tiếng máy nổ cuối cùng cũng vang lên. Nước sôi bắt đầu sùng sục trên những chiếc ấm, mang lại bữa mì nóng cho hàng chục người, cốc sữa ấm cho trẻ nhỏ và nước nóng để các cụ già uống thuốc.
“Chưa bao giờ mình thấy công việc mình làm lại thiêng liêng đến thế. Sửa máy phát điện không chỉ là cứu trạm, lúc này nó còn là cứu người,” anh Long xúc động chia sẻ.

“Rốn lũ” Hòa Thịnh vẫn là cái tên gợi lên biết bao mất mát với người dân vùng Đông Đắk Lắk (Phú Yên cũ). Nhưng chính nơi đau thương ấy cũng trở thành điểm sáng của tình người, của lòng sẻ chia trong hoạn nạn. Bác Huỳnh Lật – người được anh Long đưa lên hội trường trú ẩn vẫn nghẹn ngào khi nhớ lại: “Tôi với bà xã sống ở đây mấy chục năm rồi, nhưng chưa bao giờ thấy cảnh nước cuốn nhà cửa thành sông như vậy. Nhờ đội cứu hộ và chú Long giúp, chúng tôi mừng lắm… còn được sống.”
Giờ đây, khi mọi thứ đã dần trở lại nhịp sống quen thuộc, con đường từng chìm trong “lòng biển” đã được dọn sạch. Mỗi lần quay lại Hòa Thịnh, anh Trần Đình Long luôn được bà con chào đón thân tình, như một người đã cùng họ đi qua thời khắc sinh tử, và để lại một tấm lòng khó quên.
