Tủ quần áo cũ, mái nhà tốc ngói và tình người giữa bão lũ
- 17:48 - 26.11.2025
Mưa bão dẫu có khắc nghiệt, công việc có vất vả nhưng tinh thần tương thân tương ái của người Viettel thì chưa bao giờ ngừng lan tỏa.
Sau bão số 13, nước sông Kỳ Lộ đoạn qua cầu đường sắt ở La Hai (huyện Đồng Xuân cũ) dâng lên rất nhanh. Mỗi khi trời đổ mưa, đoạn đường này lại chìm trong nước, từ lâu đã được xem là "rốn lũ" của vùng. Đồng thời cũng là "tâm bão" của mạng lưới viễn thông khu vực đông bắc Đắk Lắk.
Ngay rạng sáng 7/11/2025, khi bão vừa qua, lực lượng ứng cứu thông tin của CNCT Viettel Đắk Lắk đã có mặt tại điểm nóng này. Dù đứng ngay trên đường giao thông, nước cũng dâng cao tới gần nửa người, cáp viễn thông thì ngổn ngang giữa dòng nước đục ngầu.
Đây là tuyến đường huyết mạch dẫn lên phố núi La Hai, nơi người ta vẫn gọi bằng cái tên đầy thi vị “phố núi mù sương”. Người dân nơi đây bảo, sương ở La Hai đặc biệt lắm: sương già thì mờ đục như mưa bụi, còn sương non lại mờ ảo, lơ lửng, lúc đậu khẽ trên tán lá, lúc bay lượn mềm mải qua từng góc phố.
Theo dòng nước lũ
Trong cái hồi tưởng sương sớm lãng mạn ấy thì người Công trình Viettel lại đối mặt với một thực tế phũ phàng rằng nước lũ dâng nhanh. Dù sáng nay trời đã bớt mưa nhưng nước từ thượng nguồn sông Kỳ Lộ về nhiều, làm mực nước ngày một cao. Các trung tâm Tuy An Bắc và Sông Cầu đã phải gồng mình đi qua một đêm giông gió mà nhiều chuyên gia thời tiết gọi là cuồng phong Kalmaegi.

Gần 24 giờ sau bão, khi cửa biển An Hải được mở, nước lũ chảy ra biển cuồn cuộn, cuốn cả những lồng bè nuôi hàu và cá ra biển. Cũng vì vậy mà nước lũ tại cầu đường sắt rút nhanh để lộ ra những cành cây xơ xác và cả đồ đạc của người dân. Họ đi men theo con đường vừa ráo nước để mong ngóng tìm được đồ đạc của mình.

Anh Ngụ Thanh Hiệp – Lái xe tại CNCT Viettel Đắk Lắk cho biết: “Đang chở các anh em đi ứng cứu, mình bắt gặp 2 vợ chồng ông bà đã gần 60 tuổi. Đêm qua, nước lũ lên quá nhanh, cuốn trôi nhiều đồ đạc trong nhà. May sao chiếc tủ quần áo này còn mắc lại dưới chân cầu. Sau bão, họ lại lặng lẽ nhặt nhạnh từng chút một. Người ta vẫn nói người miền Trung quen tằn tiện, quanh năm dè sẻn từng bữa ăn, manh áo. Nhưng tận mắt chứng kiến mới hiểu: chính những cơn bão như thế này đã dạy họ phải tiết kiệm để còn có cái mà dựng lại cuộc sống sau mỗi lần thiên tai đi qua”.


Anh Hiệp và các đồng nghiệp cùng nhau kéo chiếc tủ từ dưới sông lên, dựng lại cho ông bà chở về. May mắn thay, dù cánh cửa đã lắc kêu, chiếc tủ vẫn còn nguyên vẹn. Sự sống đôi khi bắt đầu từ những điều nhỏ bé, và hình ảnh người Viettel thân thiện, nghĩa tình cũng được tạo nên từ chính những hành động giản dị, đời thường như thế.
Giữ trạm, giữ mái nhà
Cũng giống như những người kỹ thuật Viettel khác trên khắp dải đất hình chữ S luôn hết lòng vì mạng lưới, vì cộng đồng. Đội của anh Nguyễn Duy Thành – Nhân viên kỹ thuật nhà trạm đến từ Nghệ An, được phân công ém quân tại trạm PYN0005 tại phường Sông Cầu, tỉnh Đắk Lắk.
Chủ nhà trạm là hai ông bà đã ngoài 80, nương tựa vào nhau trong căn nhà cấp 4 nhỏ nằm hướng ra Vịnh Xuân Đài. Ngôi nhà đi cùng năm tháng với họ giờ đã cũ, cánh cửa gỗ thủng loang lổ, xiêu vẹo theo thời gian. Đến 18h, khi gió bắt đầu giật mạnh, nước mưa cùng lá cây bị cuốn rách tạt qua những khe cửa hở, lùa thẳng vào trong. Hai ông bà ngồi co ro trên chiếc giường cũ kỹ, phải kéo thêm chăn để tránh rét giữa tiếng gió rít và những đợt mưa xối xả bên ngoài.
Đến khoảng 21h, gió càng lúc càng dữ dội. Những luồng gió mạnh giật tung từng viên ngói, xốc cả mái nhà vốn đã “run lên bần bật” dưới cấp gió 15, rồi cuốn bay đi một phần mái. Mưa theo lỗ hổng trút xuống nền nhà. Anh Nguyễn Duy Thành lập tức dìu hai ông bà xuống gian nhà dưới, thu xếp cho họ một chỗ nằm ấm hơn rồi mới cầm đèn pin ra kiểm tra trạm PYN0005. Thấy trạm vẫn an toàn, anh mới yên tâm quay trở lại.

Ngày mới cũng đã qua được 30 phút, anh Duy lấy ra vài hộp mì ly, cầm đèn pin bật bếp nấu nước sôi. Trong căn nhà nhỏ, hơi ấm dần lan tỏa, dù ngoài kia bão vẫn quần thảo, gió rít lạnh buốt từng hồi. Khi trời vừa sáng, anh đã leo lên mái nhà lợp lại ngói. “Phải lợp ngay để ông bà an tâm, mùa bão đã đến, chẳng biết còn cơn nào nữa hay không,” anh Thành chia sẻ.
Tình người giữa bão giông luôn là thứ tình cảm ấm áp nhất, bởi họ đã cùng nhau trải qua một năm đầy thiên tai, cùng sẻ chia, che chở cho nhau qua từng ngày khó khăn. Sau một đêm dài, khi bão tan, anh Thiện, anh Hiệp và anh Thành trở lại đơn vị tiếp tục nhiệm vụ. Những ngày chống bão tại Phú Yên cũ, dù vất vả và gian nan, sẽ mãi là những kỷ niệm đẹp trong đời người kỹ thuật Viettel.
Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến các anh – những người chưa bao giờ lùi bước trước thử thách, luôn bảo vệ an toàn cho mạng lưới. Câu chuyện về việc cùng nhau khiêng chiếc tủ gỗ bị lũ cuốn về cho chủ nhà, hay lợp lại mái ngói bị gió thổi bay, sẽ còn được người dân kể lại như những cổ tích đời thường. Chính những hành động bình dị ấy đã góp phần viết nên bản hùng ca đầy nghĩa tình của người Viettel.
