Gửi chị Hải Lý - người chị bé nhỏ nhưng kiên cường của em

Phạm Thị Bích Thủy (Ban Đầu tư - Xây dựng Tập đoàn) đã đăng lúc 18:48 - 11.11.2022

Văn thơ viết rằng hạnh phúc là khi ấm yên trong ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa, nhưng Viettel của tôi đã chứng minh điều ngược lại. Tôi yêu và tự hào, biết ơn ngôi nhà có gió bão không ngừng nhào vào khe cửa, thúc giục tôi không ngừng lớn lên.

Dear sếp! Gửi chị Nguyễn Thị Hải Lý

Chủ tịch Viettel Global, nguyên Trưởng Ban Đầu tư - Xây dựng Tập đoàn.

Chị ơi!

Chỉ là chị thôi, chị nhỉ, em quên mất vai sếp của chị từ lâu lắm rồi ấy.

Chả có sếp nào như chị, với 1 đứa ngang ngạnh, cứng đầu như em mà chị chưa bao giờ nổi giận, chỉ nhẹ nhàng quan tâm vun vén, nhỏ nhẹ bảo ban, kiên nhẫn như đối với cô em gái ngờ nghệch của mình.

Chả có sếp nào mà lễ tết không những cấm tiệt nhân viên tặng quà, lại còn lo chia phần ngược ra cho đàn em út. Lúc nào cũng xăng xái lo toan như gà mẹ sẵn sàng che lấy đàn con trong đôi cánh mình.

Em không nhớ, không biết điều gì là ấn tượng nhất. Chị trong em toàn những điều vụn vặt, ấm áp, thân thương. Đôi khi chỉ là lời chúc tết viết riêng cho em, hoặc có lúc là cái cốc đầu nhắc nhở đừng có hành văn cái kiểu dân chuyên Toán ấy nữa, cứ vỗ thẳng vào mặt người nghe câu chuyện là gì, rồi chứng minh giải thích rất dài dòng chi tiết theo sau, ai người ta có thời gian mà đọc, mà nghe hết.

Chỉ là lúc đi công tác ngủ chung phòng, Big Boss mất ngủ lại quên chuyện lệch múi giờ, cứ 3h sáng (7h Việt Nam) là Boss gọi điện, chị lại rón rén chân trần giữa trời 5 độ C chạy vào WC để nghe điện thoại của sếp cho em ngủ tiếp.

Chỉ là lúc tối muộn Boss triệu tập họp, chị liếc mắt thấy em thất thần lo không ai đón con, thế là chị lại xin phép Boss cho em đi làm việc khác để em có cớ về…

Chẳng cần to tát đâu, chị nhỉ? Chị như người chị cả ruột thịt, thân thiết của cả Ban chứ chẳng riêng mình em. Có lần em đã viết về Viettel trên Viettel Family: “Văn thơ viết rằng hạnh phúc là khi ấm yên trong ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa, nhưng Viettel của tôi đã chứng minh điều ngược lại. Tôi yêu và tự hào, biết ơn ngôi nhà có gió bão không ngừng nhào vào khe cửa, thúc giục tôi không ngừng lớn lên”. Và người chị bé nhỏ của em, như cánh cửa kiên cường đó, che chở chúng em, chắn bão đỡ giông đến mức nhiều khi chúng em thấy cuộc sống quá đỗi nhẹ nhàng, biến luôn sự yêu chiều của chị thành thói quen, thành điều mặc nhiên phải như thế.

Tưởng rằng chỉ toàn tiếng cười, ấy thế mà em đã 2 lần khóc vì chị đó. Một lần bị Boss mắng giữa cuộc họp rất đông người. Em chui vào phòng chị khóc sưng cả mắt. Em chả ấm ức gì Boss đâu, vì em đã gửi ngay 1 email cho Boss nói rõ lý do tại sao em không phản biện giữa đông người như thế kèm theo mớ bằng chứng hùng hồn. Nhưng em tủi thân. Vì em quen được chị che chở, vì hôm đó chị biết em đúng mà không lên tiếng bảo vệ em. Em có cảm giác chị bỏ rơi em gái của chị rồi.

Lần thứ 2 là khi chị nhắn tin hôm sau sẽ trao Quyết định luân chuyển. Khóc rối tinh rối mù cả buổi tối làm cả nhà không hiểu tại sao. Lúc đấy, em mới thật sự cảm thấy như bị cắt ra. Chị vẫn cười ở đó, nhưng em không nỡ, em không quen, em không biết nói gì với chị, không dám chủ động nhắn tin gọi điện vì chỉ sợ lại khóc mất.

Em tin, luôn luôn tin tưởng rằng chị sẽ gặp những điều tốt đẹp nhất trên đời này. Ở đâu cũng thế, lúc nào cũng thế, chị luôn là Chị của em nhé.

Chị ơi!!!

  • 4297
  • 38
  • 6

Dear Sếp! Người Anh cho em thấy được Viettel là nhà

  • 3122
  • 5

Thượng tá Phạm Đình Trường - Người thầy của chúng em

  • 3297
  • 21

Dear sếp ở giai đoạn nước rút: người Viettel khẩn trương rinh loạt giải thưởng...

  • 3169

Bài học từ việc chấp nhận bị ghét

  • 6960
  • 1811

Lời thơ tặng anh bằng tất cả sự trân quý, tôn trọng và cảm phục

  • 2562
  • 2
CBNV vui lòng đăng nhập để đọc nhiều nội dung hơn
Bỏ qua