Không chỉ là Sếp, đó là Anh

Nguyễn Hoài Nam (Công ty Xi măng Cẩm Phả) đã đăng lúc 18:13 - 14.11.2022

Quay trở lại những hồi ức đầy kỷ niệm, tôi nhớ về hành trình, quãng đường đã qua mà mình gắn bó với tập thể CBCNV Xi măng Cẩm Phả. Để bản thân trưởng thành như ngày hôm nay, bên cạnh những sự hỗ trợ, giúp đỡ của gia đình, đồng nghiệp, tôi luôn có được sự chỉ dẫn tận tình của người anh – cấp trên chỉ huy trực tiếp của tôi, đó là anh Nguyễn Văn Trang – Trưởng phòng Tổ chức – Chính trị của Công ty.

Ngay từ những ngày đầu Dự án Nhà máy Xi măng Cẩm Phả được hoàn thành, khi còn là một cậu học sinh THPT, tôi đã có mơ ước sau này được làm việc và cống hiến cho Nhà máy. Với người dân quê hương tôi, Xi măng Cẩm Phả là một thương hiệu xi măng lớn, là niềm tự hào của địa phương với công nghệ sản xuất và chất lượng hàng đầu lúc bấy giờ.

Bước chân vào cánh cửa Đại học, tôi quyết định theo đuổi ngành Môi trường. Năm thứ tư của Đại học, chúng tôi có dịp được tự liện hệ đơn vị thực tập để trải nghiệm và nắm bắt công việc chuyên môn. Khi ấy, cái tên đầu tiên mà tôi nghĩ đến, đó chính là Xi măng Cẩm Phả. Trước khi liên hệ, cũng đã có xuất hiện những dòng suy nghĩ về việc không được nhận thực tập tại đây trong tôi. Nhưng rồi, khi đến đây, tôi đã có phần bất ngờ, đó là một môi trường giao tiếp, làm việc thân thiện, tôi được chấp thuận việc thực tập tại Công ty, người hướng dẫn trực tiếp tôi là anh Nguyễn Văn Trang khi ấy giữ chức vụ Phó trưởng phòng Tổ chức – Chính trị. Quãng thời gian một tháng thực tập khi ấy giúp tôi nhận ra các vấn đề và công việc mình cần phải giải quyết hằng ngày. Cũng tại đây, tôi được tiếp xúc, làm việc với những anh chị đã có nhiều năm kinh nghiệm.

Dưới sự hướng dẫn của anh Trang, tôi học hỏi và nhận ra được nhiều điều, không chỉ là những kinh nghiệm, kiến thức mà còn cả ở cách tư duy và lối sống. Anh Trang giúp tôi biết mình cần làm gì để trở thành một người quản lý công tác bảo vệ môi trường tốt, giúp tôi biết tư duy xử lý mỗi khi gặp các vấn đề và cũng là bước đệm đầu tiên thôi thúc tiếp tôi tục học tập thêm các kiến thức về an toàn vệ sinh lao động, phòng chống cháy nổ để có thể làm tốt công tác quản lý về HSE (Health – Safety - Environment) tại một nhà máy sản xuất công nghiệp nặng như bây giờ.

Có lẽ mối liên hệ giữa tôi và Xi măng Cẩm Phả, giữa tôi và anh Trang là một cơ duyên. Từ khi học đại học tới khi sau tốt nghiệp, tôi thử sức ở nhiều công việc trái ngành để có được thu nhập trang trải cho cuộc sống và học hỏi được thêm những kinh nghiệm như nhân viên phục vụ, shipper, telesale, quản lý nhà hàng, quản lý kho vật tư. Cũng đã có khoảng thời gian, tôi nghĩ có lẽ mình sẽ cứ làm những công việc trái ngành như thế này mãi. Để rồi, những ngày cuối tháng 11/2017, Xi măng Cẩm Phả thông báo tuyển dụng vị trí nhân viên quản lý kho tài sản, với kinh nghiệm từng làm quản lý kho vật tư cho một công ty kinh doanh vật tư, thiết bị mỏ, tôi đã quyết định ứng tuyển mình vào vị trí đó.

Khi được lọt vào vòng phỏng vấn cuối cùng, lúc ấy tôi mừng lắm nhưng cũng đi kèm với nhiều lo lắng, liệu rằng mình có thể vượt qua chính mình, vượt qua những ứng viên còn lại để được vào làm việc tại công ty. Người phỏng vấn tôi tại vòng cuối cùng khi ấy là anh Hoàng Quang Thoa - Phó Tổng Giám đốc Công ty, anh xem hồ sơ và thấy tôi là kỹ sư môi trường, anh hỏi tôi một số kiến thức liên quan đến chuyên ngành môi trường và tôi đều đã trả lời được theo những gì kiến thức mà mình được biết. Anh hỏi tôi: “Hiện nay Nhà máy chưa có người được đào tạo chuyên ngành về công tác môi trường, em có muốn về công tác tại phòng Tổ chức – Chính trị để phụ trách công tác bảo vệ môi trường không?”

Với suy nghĩ của một cậu thanh niên, tôi đã nghĩ phải chăng đây là sự thử thách về tính kiên định và trung thành của một ứng viên. Ban đầu, tôi rất quả quyết mình sẽ không đi đâu và chỉ về công tác tại phòng Kế hoạch – Tài sản như đã ứng tuyển ban đầu, nhưng sau khi được anh giải thích, tôi đã quyết định thử việc công tác tại phòng Tổ chức – Chính trị. Khi ấy, được làm công việc đúng chuyên ngành mà mình được đào tạo, mình đam mê, mừng lắm, nhưng phải tiết chế lại, không dám biểu cảm trước mọi người. Và rồi, tôi đã gắn bó với công việc, với phòng Tổ chức – Chính trị, với anh Trang từ ngày ấy.

Ngày đầu tiên gặp lại và làm việc cùng anh Trang sau gần 3 năm, tôi bất ngờ khi anh vẫn nhận ra tôi, còn anh vẫn là con người hài hòa, vui tính và cởi mở ấy. Thời gian thật nhanh, thoáng đó mà đã 5 năm trôi qua, tôi và anh cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn và thử thách trong công việc, công việc của chúng tôi thầm lặng lắm, nhưng cùng đầy những ấp ủ, những lo nghĩ cho CBCNV, luôn cố gắng đảm bảo chấp hành quy định pháp luật, cải thiện và chăm sóc cho CBCNV về ATVSLĐ, BVMT, PCCC&CNCH. Mỗi khi có những vấn đề không được giải quyết triệt để dù trách nhiệm còn liên quan đến những đơn vị khác phối hợp, nhưng tôi vẫn thấy ở anh tinh thần tự nhận trách nhiệm, dám nghĩ, dám làm, luôn có tư tưởng là mình chưa đủ tốt để anh chị em trong bộ phận cố gắng hơn từng ngày.

Tư tưởng với chính mình là vậy, nhưng với anh chị em tại đơn vị, anh lại khác lắm, anh luôn tán dương mọi người mỗi khi hoàn thành tốt công việc của mình. Từ ngày anh được bổ nhiệm giữ chức vụ Trưởng phòng Tổ chức – Chính trị, trách nhiệm và áp lực đối với anh lại càng lớn hơn nhiều. Có nhiều lúc, nhìn anh mà tôi thấy vất vả quá, một trưởng phòng điều hành đảm bảo các công tác về chính trị, tổ chức nhân sự, tiền lương, chế độ chính sách, thi đua khen thưởng, truyền thông đối ngoại, bảo vệ môi trường, an toàn vệ sinh lao động, y tế, phòng cháy chữa cháy và cứu nạn cứu hộ, nhưng anh vẫn luôn lắng nghe, giải đáp mỗi khi có phản ánh của cơ quan quản lý nhà nước và CBCNV.

Cũng đã có những lần anh Trang gay gắt và chỉ đạo quyết liệt với chúng tôi, nhưng tất cả chúng tôi đều hiểu, với áp lực và những vấn đề ấy, chúng tôi cần làm gì để san sẻ và hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Dưới sự lãnh đạo của anh Trang, hệ thống quản lý về công tác HSE luôn đảm bảo chấp hành các quy định pháp luật, thiết lập hệ thống an toàn vệ sinh viên tại tất cả các tổ/nhóm sản xuất, thường xuyên huấn luyện cho các thành viên trong Ban chỉ đạo và Đội ứng phó các sự cố, tổ chức đánh giá rủi ro, đánh giá các yếu tố nguy hiểm, yếu tố có hại tại tất cả vị trí làm việc.

Dù đã rất cố gắng, thiết lập hệ thống quản lý, giám sát, các quy định, trang bị phương tiện bảo vệ tới từng cá nhân đối với CBCNV công ty và các Nhà thầu, nhưng là một doanh nghiệp sản xuất công nghiệp nặng, tại đây luôn tồn tại những rủi ro về nguy cơ mất an toàn vệ sinh lao động và sự cố cháy nổ. Những lần xảy ra những sự cố không mong muốn ấy, anh lại thức trắng cùng anh em điều tra vụ việc, tìm ra nguyên nhân và phương án giải quyết. Còn nhớ có lần xảy ra vụ việc tai nạn lao động trong nhà máy, anh cùng chúng tôi điều tra, báo cáo, giải quyết vụ việc mà tới hai ngày liền không chợp mắt. Khi đó, có lúc mệt quá mà tôi gục xuống ngủ đi một lúc, tôi giật mình tỉnh dậy khi anh bước vào, anh chỉ bảo: “Chú mệt quá thì cứ ngủ chút đi”, nhưng thấy anh chưa ngủ, lại càng thôi thúc chúng tôi tiếp tục cố gắng hơn nữa để hoàn thành. Các sự cố về cháy nổ, môi trường, thiên tai, anh cũng luôn là người có mặt đầu tiên để chỉ đạo kịp thời ứng phó sự cố.

Con người anh quyết liệt là vậy nhưng cũng ấm áp và tình cảm lắm, anh như một người anh trai với tôi. Tôi cũng đã có những sai lầm của tuổi trẻ, giờ đây sau tất cả, tôi vượt qua và trưởng thành từ sự chỉ bảo và chia sẻ của anh. Anh là người đàn ông luôn yêu thương gia đình, vợ con của chính mình, người vợ của anh cũng chính là nhân viên chính trị giúp việc cho anh. Mọi người đôi khi hay trêu anh em phòng chúng tôi là có truyền thống “Yêu vợ, thương con” giống sếp. Anh từng trải nhưng vẫn có gì đó nhút nhát trong tình yêu, những lúc vợ anh công tác cùng phòng bị ốm, anh quan tâm lắm, đi mua cháo, mua thuốc, nhưng không dám trực tiếp đưa cho vợ mà đều nhờ qua chúng tôi gửi cho chị.

Tôi còn thấy, còn học được ở anh tính yêu thương con người, yêu đồng bào của mình. Mỗi lần thực hiện công tác chính sách xã hội, thiện nguyện với nhân dân các địa phương, anh luôn hang hái và rất nhiệt tình. Điển hình như ngày chúng tôi tổ chức thiện nguyện, tặng quà cho bà con nhân dân xã Lương Mông, huyện Ba Chẽ, tỉnh Quảng Ninh, dù đường xá xa xôi, phải đi bộ leo đèo, là một lãnh đạo nhưng anh vẫn tiên phong, tươi cười, vác bao gạo trên vai cho bà con.

Những hình ảnh, những gì anh chia sẻ sẽ không bao giờ quên trong tôi. Thiết nghĩ chúng ta, chắc hẳn ai cũng sẽ muốn làm việc trong một môi trường thân thiện, hòa đồng, được tạo những điều kiện tốt nhất để phát huy khả năng của mình. Nhưng đó là những gì chúng ta mong muốn, chúng ta cũng đừng quên cố gắng, nỗ lực từng ngày, biết yêu quý công ty và đặt mình vào vị trí của lãnh đạo để cùng thấu hiểu và thông cảm với sếp nhé. Qua câu chuyện và những trải nghiệm trên, tôi muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc đến anh – Sếp của em!

  • 3190
  • 77
  • 70
CBNV vui lòng đăng nhập để đọc nhiều nội dung hơn
Bỏ qua