Thanh Hường (TCT Đầu tư Quốc tế Viettel) đã đăng lúc 09:37 - 15.01.2024
Đó là một ngày mùa đông trời se lạnh và mưa rả rích, tôi ghé thăm một người anh tại tỉnh Gitega, Burundi. Anh đã làm việc cho Lumitel ngót 10 năm, đúng bằng tuổi nghề của công ty.
Lúc này anh đang chủ trì một cuộc họp. Cái dáng nhỏ bé đó lọt thỏm giữa những người bạn châu Phi vạm vỡ. Và điều gây ấn tượng mạnh với tôi là chiếc ghế, một chiếc ghế chủ trì của người Việt. Sẽ không có gì đáng nói nếu chân ghế không được cuốn băng dính để gắn 4 viên gạch vào, đôn cao thêm 15cm. Vì sao ư? Vì với vóc dáng bé nhỏ đặc trưng của người Việt thế hệ 7x-8x, khi sang châu Phi, chẳng có cái ghế nào phù hợp với chiều cao của bạn.
Và cái ghế được chế lại theo nhu cầu của anh đơn giản là vì “để nhìn vào mắt các bạn sở tại khi nói chuyện cho nó dễ em ạ”. Nói mới để ý, anh có đôi mắt sáng và đầy tình cảm. Ấy thế mà lúc vào cuộc họp thì lại quyết đoán, khí thế và lanh lợi lắm.
Từ cái ghế, tôi mới nhớ ra rằng, chẳng có gì làm khó được người Việt. Và tôi cũng mới thấm thía sâu sắc rằng, người Việt tuy nhỏ bé mà giỏi thật. Gitega là tỉnh lớn thứ 2 tại Burundi và là trụ cột kinh tế của đất nước. Xứng tầm với nó, chi nhánh của anh cũng mạnh không kém. Dẫn dắt một chi nhánh lớn như vậy nhưng 12/12 tháng anh đều hoàn thành tất cả các chỉ tiêu, tăng trưởng trên 30% về doanh thu.
Khi hỏi han các bạn nhân sự key người sở tại của chi nhánh, ai cũng bày tỏ sự biết ơn dành cho anh, một người Việt bé nhỏ. Như Audace Ndayishimiye, Giám đốc trung tâm kinh doanh nói: “Anh ấy đã dạy tôi rất nhiều, dạy tôi cách làm việc chăm chỉ của người Việt, dạy tôi cách hành động nhanh của người Viettel và dạy tôi cách suy nghĩ mạch lạc như chính anh ấy”,
“Mỗi khi tôi gặp khó khăn, anh ấy đều dang tay ra giúp đỡ và hướng dẫn. Có những buổi sáng, tôi đi làm với cái bụng đói meo, anh ấy gọi tôi lên và nấu cho tôi một bát mì. Món mì đặc trưng của quê hương mà anh ấy mang từ Việt Nam sang, thứ mà tôi biết anh ấy rất quý và dành dụm, tiết kiệm, không dám ăn nhiều vì ở bên này không có”.
Tôi tự nhủ “Người Viettel là thế. Chẳng nói nhiều đâu, chỉ hành động thôi”.
Tôi quay về thực tại, và ngay lúc này đây, anh vẫn đang ngồi trên cái ghế ấy, hăng say rà soát kinh doanh và tháo gỡ khó khăn cùng nhân viên. Còn tôi đã khắc sâu trong lòng hình ảnh người giám đốc bé nhỏ, vận hành một bộ máy hơn 100 nhân sự, đã từng nhận nhiệm vụ tại các tỉnh trải dọc đất nước Burundi.
Cứ nơi nào khó, nơi đó có anh. Anh Nguyễn Công Lâm.