Hà Phương (TCT Mạng lưới Viettel) đã đăng lúc 15:54 - 27.10.2023
Vốn là một người đã có kinh nghiệm tham gia, dàn dựng các tiết mục văn nghệ từ khi còn học… mẫu giáo, mình đã khá thích thú và hào hứng khi được giao nhiệm vụ chủ trì sản phẩm của VTNet tranh tài trong WOW Viettel - Sân khấu văn hóa, nghệ thuật lớn nhất năm 2023 của Tập đoàn. Mặc dù có chút tự tin như vậy nhưng mình và các thành viên khác trong đội văn nghệ cũng chẳng thể nào ngờ rằng, chặng đường để tạo nên đứa con tinh thần này của chúng mình lại nhiều thứ “wow” đến thế, thậm chí còn hay trêu đùa với nhau rằng tên cuộc thi “vận” vào chúng mình thật đấy.
Dẫu thất bại chúng ta làm lại…
Trái ngược với sự tự tin ban đầu, khi triển khai kế hoạch thì hoang mang, lo lắng là 2 từ xuất hiện nhiều nhất trong từ điển của mình những ngày này. Phải nói đây là một cuộc thi rất khó, đòi hỏi tính sáng tạo cao khi phải làm nên một sản phẩm đảm bảo hài hòa nhiều khía cạnh: Tác phẩm nghệ thuật được đầu tư nghiêm túc, kết hợp nhiều hình thức nghệ thuật, mang lại không khí vui vẻ, ‘joyful’ của người Viettel nhưng vẫn phải có những điểm nhấn ý nghĩa, cảm động. Quan trọng nhất là truyền tải được văn hóa, các giá trị cốt lõi của ngôi nhà chung này.
Suốt nhiều ngày liền, ngay cả trong mơ mình cũng vẫn đang loay hoay suy nghĩ, sắp xếp để tìm ra một ý tưởng sáng tạo nhưng cuối cùng cũng vẫn là sự bế tắc. Mình đã đi nhiều nơi, gọi nhiều cuộc điện thoại để tham khảo những “cây đa, cây đề” trong làng văn nghệ của VTNet và gom góp được một vài ý tưởng ưng ý mang đi bàn luận với đối tác. Sau 3 tiếng làm việc tưởng như đã đi được đến đích, cả mình và chị đồng nghiệp ngành tuyên huấn đều chung một nỗi băn khoăn khi ý tưởng này chưa thể hiện được tinh thần và vai trò của người VTNet. 7 giờ tối, mọi thứ lại quay trở về con số 0, trong khi chỉ còn nửa tháng đã tới hạn nộp sản phẩm.
Bỗng dưng lúc đó, trong đầu mình lại lóe lên một sự kiện mang giá trị tinh thần rất lớn của VTNet vừa diễn ra đó là mang sóng 4G tới Trường Sa. Chỉ nghĩ tới đó, mọi cảm xúc và hình ảnh của những con tàu chở người mạng lưới vượt sóng lớn ra khơi, những gian nan vất vả của người lính kỹ thuật, nỗ lực nối liền biên giới - đất liền - hải đảo đã chạy qua đầu mình như một thước phim. Chẳng phải mang sóng đến mọi miền chính là những khát khao, hy vọng của người VTNet từ trước đến nay sao.
Như nhìn thấy ánh sáng, dù đã là tối muộn, mình lập tức quay trở về và viết ra những điều đang suy nghĩ thành một kịch bản mang hơi hướng nhạc kịch, có diễn xuất, múa, nhảy,… Nhưng thật khó để lồng ghép được cả 8 giá trị cốt lõi và đọng lại trong ký ức người xem về những giá trị này. Đánh liều một phen, mình thử sức viết lại lời cho bài hát mà ai cũng đã từng nghe - Ước mơ chiến sĩ thành ước mơ Viettel. Gần 1 giờ đêm, mình và chị đồng nghiệp vẫn không khỏi háo hức… trèo ra hành lang để gọi điện, hát cho nhau nghe bài hát này.
Nghiệp dư nhưng chuyên nghiệp trong ý thức
Sau khi nín thở, chạy một hơi để hoàn tất các thủ tục, đội văn nghệ chính thức hình thành và tập luyện khi chỉ còn…đúng 1 tuần là tới thời điểm nộp sản phẩm. Lúc này chúng mình đang có gì? Một đội hình các anh chị em có đến 90% chưa bao giờ từng bước lên sân khấu hay tham gia văn nghệ; những rào cản tâm lý, ngại ngần khi cho rằng bản thân đã quá tuổi, người cứng, không biết nhảy múa,… cùng rất nhiều lý do khác. Chính bản thân mình cũng có sự bất an, hoài nghi về khả năng thành công của tiết mục. Ngay cả những diễn viên chuyên nghiệp cũng dành cả tháng để tập tiết mục thì liệu chúng mình có thể hoàn thành khi chỉ còn 7 ngày?
Điểm “wow” nhất có thể nhìn thấy được là sự thay đổi nhanh chóng về tinh thần của mọi người. Nhớ lại ngày đầu tiên, việc đến đúng giờ còn tưởng chừng như rất khó khi nhiều thành viên không có sự chủ động về thời gian, địa điểm hay các thông báo trên nhóm, thậm chí có bạn còn khiến đội trưởng “vừa thương vừa bực” khi lạc lên tận… rạp xiếc Trung ương trong khi đội tập luyện tại trường xiếc khu Mai Dịch. Thế mà chỉ với 1 lần thống nhất nghiêm túc trước giờ tập, toàn bộ các buổi sau không một ai đi muộn bởi sợ làm ảnh hưởng tới tập thể.
Với sự quan tâm, tạo điều kiện hết mực của các cấp lãnh đạo, không còn thời gian để lo lắng, tất cả chúng mình đều đồng lòng sẽ cố gắng hết sức. Ai ai cũng hiểu rõ, nhiệm vụ đã được giao, trách nhiệm của chúng mình là chinh phục, vượt qua thách thức.
Việc tập luyện một tiết mục văn nghệ chưa bao giờ là dễ dàng. Mình không biết đã đếm được bao nhiêu cái nhăn mặt đau đớn hay tiếng la oai oái khi các anh em tập “lên tháp”. Do chưa biết cách và vị trí đứng lên tháp phù hợp nên những người được chọn làm trụ đều phải cắn răng chịu đau. Ngay cả việc cầm đạo cụ gậy tre cũng là thử thách khi chỉ cần sơ ý, chúng mình cũng có thể phải… đổ máu bởi những chiếc dằm nhỏ.
Thời gian gấp rút, cường độ tập luyện cao, hầu như buổi tập nào mọi người cũng đều phải dành sự tập trung cao độ để học các hoạt cảnh mới, trong khi đó vẫn phải nhớ bài cũ ra sao. Bởi vậy, cũng đã có không ít lần các thành viên xém chảy nước mắt, tủi thân khi bị cô giáo mắng hay vì mình sai mà làm chậm tiến độ của mọi người. Ấy thế mà ai cũng nén lại cảm xúc cá nhân, động viên lẫn nhau cố gắng và tiếp tục luyện tập, người nhớ bài hơn lại ôn bài cho những thành viên khác, hay những cú ngã để đời lại thành câu chuyện vui trong mỗi giờ giải lao ngắn ngủi.
Lại một lần khác, thang máy của tòa nhà gặp sự cố, trong khi phòng tập ở tận tầng 8. Mình đã lo lắng rất nhiều vì sợ mọi người không còn tinh thần tập luyện khi phải leo bộ 8 tầng, có những chỗ phải vừa mở đường vừa leo vì chất đầy đạo cụ, có chỗ lại phải vòng ra thang thoát hiểm sắt rỉ ngoài tòa nhà. Nhưng mình đã lo xa quá, mặc dù mọi người có chút mệt mỏi nhưng một khi nhạc lên là…. nhảy, lại còn trêu mình là viết kịch bản cho hành trình mang sóng ra Trường Sa gian nan quá nên các diễn viên cũng phải trải nghiệm khổ một chút để ngấm vai hơn. Rời xa sàn tập trở về nhà, những chú ong chăm chỉ ấy lại cố gắng làm thêm buổi tối hoặc đến sớm hơn một chút để tranh thủ hoàn thành các nhiệm vụ chuyên môn của riêng mình.
Vượt lên chính mình
Ngày ấy cũng đến. Mặc dù chỉ là ngày quay sản phẩm chứ không phải trình diễn trực tiếp mà chúng mình đều hồi hộp đến lạ. Sáng hôm đó, chúng mình hoàn tất việc dàn dựng hoạt cảnh cuối cùng, học thêm 1 bài nhảy để quay clip ngay trong buổi chiều. Tưởng như sẽ có một buổi trưa ăn uống linh đình, nạp nhiều năng lượng để lên hình xuất sắc nhưng sóng gió lại tiếp tục ập đến.
Khi anh em vận chuyển toàn bộ đạo cụ tới địa điểm quay clip thì bất ngờ nhận được thông báo xảy ra trục trặc tại đây, không thể sử dụng sân khấu. Gần 1 giờ chiều đứng giữa cái nắng oi ả, mình đã gần như bật khóc khi chỉ còn hơn 1 tiếng nữa, gần 30 con người sẽ không biết đi đâu, về đâu để quay sản phẩm trong khi mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng đây không phải là lúc để cảm xúc lấn át lý trí, ngay lập tức mình đã tìm đủ mọi cách và mọi mối liên hệ để gấp rút tìm thuê sân khấu gần đơn vị, tiếp tục chương trình. May mắn cũng mỉm cười khi địa điểm mới có không gian đẹp, âm thanh ánh sáng rực rỡ, phần nào tôn thêm những lời ca, tiếng hát, vũ điệu của những diễn viên nghiệp dư chúng mình. Cũng nhờ đó, toàn đội lại tiếp tục phấn chấn và càng hào hứng hơn khi bước ra ánh đèn sân khấu.
Chỉ có vỏn vẹn 3 tiếng để thực hiện toàn bộ các phân cảnh, cả đội xốc lại tinh thần lẫn nhau để cùng cố gắng. Mọi người đều hiểu, chỉ cần mỗi người nỗ lực hơn một chút sẽ khiến cho đứa con chung này càng trở nên xinh đẹp. Bởi vậy, có những bạn trên cao bị dây cáp kéo lằn vào vai cũng cố chịu đựng, có cô gái nhỏ nhắn nhất đội ngã đập người xuống sàn do gậy tre gãy cũng ngay lập tức đứng dậy: “Em không sao, mọi người tiếp tục đi”. Những điều be bé như vậy nhưng lại khiến cho chúng mình rung rinh vì cảm động. Giây phút đèn cáp được thắp sáng, tượng trưng cho sóng 4G đã có mặt tại Trường Sa, tất cả mọi người đều reo lên vui mừng lớn hơn hẳn những buổi tập bởi chúng mình biết, tất cả đã cùng nhau làm được rồi.
Sóng gió vẫn còn khi sau 1 đêm thâu, máy tính dựng phim bất ngờ quá tải, sập hoàn toàn vào 4 giờ sáng. Tuy nhiên, đã gần đến đích, chẳng có lý do gì khiến chúng mình phải sợ hãi nữa, có thách thức thì mới có thành công. Cuối cùng, đứa con tinh thần cũng ra đời trong sự chào đón của tất cả mọi người. Biết rằng vẫn nhiều điểm chưa hoàn thiện nhưng “Tinh thần Viettel trên hành trình mang sóng 4G đến Trường Sa” vẫn là niềm tự hào lớn của chúng mình. Dù sản phẩm có đi sâu hay không hay WOW Viettel, chúng mình vẫn dành cho nhau những cái wow bởi tinh thần làm đến cùng, bởi sự gắn kết, động viên, bởi cách chúng mình vượt qua thách thức, thích ứng nhanh với moi tình huống xảy ra. Đây chắc chắn sẽ là kỷ niệm đáng nhớ trong cuốn nhật ký làm người Viettel của chúng mình.
Vậy nên, ngay lúc này, hãy giúp chúng mình bình chọn cho sản phẩm của VTNet tại đấu trường WOW Viettel nhé!
Hướng dẫn bình chọn cho tiết mục của VTNet tại cuộc thi WOW Viettel:
B1: Truy cập vào trang bình chọn TẠI ĐÂY
B2: Thưởng thức và nhấn vào nút 'BÌNH CHỌN' cho bài dự thi của VTNet (bài đầu tiên trên trang) và lựa chọn thêm 9 bài thi khác.
B3: Nhấn và nút 'GỬI BÌNH CHỌN'
B4: Copy đường link bình chọn (https://viettelfamily.com/wow-viettel-2023) và gửi cho những người bạn Viettel khác của mình.