'Người thầy' không ở Viettel nhưng giúp tôi trưởng thành tại Viettel

Nguyễn Thị Thu Hà (Viettel Commerce) đã đăng lúc 11:56 - 13.12.2024

Sắp tới kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, tôi muốn dành tặng bài viết này để nói về bố - một người lính cụ Hồ mẫu mực.

Bén duyên với Viettel gần 10 năm, tôi đã có cơ hội trải nghiệm và trưởng thành cả về chuyên môn lẫn con người. Những kiến thức, kỹ năng mà tôi tích lũy được không chỉ đến từ công việc hàng ngày mà còn từ sự đồng hành, sẻ chia và học hỏi từ anh chị em đồng nghiệp trong và ngoài đơn vị.

Những buổi hội thảo, chuyến công tác hay các hoạt động giao lưu thể thao đã trở thành cầu nối gắn kết giữa các đơn vị trong tập đoàn, giúp tôi mở rộng mối quan hệ và học hỏi từ nhiều cá nhân xuất sắc. Mỗi lần tiếp xúc với những đồng nghiệp trong “Ngôi nhà chung Viettel”, tôi đều cảm nhận được sự nhiệt huyết, tinh thần trách nhiệm và khát vọng không ngừng vươn lên. Những giá trị đó luôn là nguồn cảm hứng để tôi nỗ lực hoàn thiện bản thân mỗi ngày, góp phần nhỏ bé vào hành trình phát triển chung của Tập đoàn.

Nhưng có lẽ, người ảnh hưởng nhiều nhất đến tôi trong hành trình gần 10 năm làm việc tại Viettel chính là bố tôi. Bố tôi xuất thân là một người lính “Bộ đội Cụ Hồ” với gần 40 năm gắn bó trong quân ngũ. Những giá trị của người lính – sự kiên định, kỷ luật và trách nhiệm tôi đã học được từ bố và thấm nhuần trong từng suy nghĩ, hành động của mình.

Tuổi thơ của tôi có phần thiệt thòi vì bố không thường xuyên ở nhà. Công việc của bố rất bận rộn, phải làm xa, có khi 1-2 tuần hoặc cả tháng bố mới về thăm nhà một lần. Tôi nhớ những lúc mẹ bảo: “Đợt này bố lại nhận thêm việc mới, việc khó ở đơn vị, rồi kiêm thêm giảng viên tại Học viện Hậu Cần nữa”. Biết bố bận rộn như thế, nhưng cuối tuần nào tôi cũng dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, ngóng bố trở về. Cảm giác ấy, vừa háo hức, vừa ấm áp, đã khắc sâu trong ký ức của tôi.

Thời gian trôi qua, đến khi tôi đi làm, người ngóng trông tôi trở về mỗi tuần lại là bố mẹ. Tôi vẫn nhớ mãi những cuộc điện thoại bố gọi, nói bằng giọng vui vẻ: “Có con gà nuôi, con cá mới úp được dưới ao chờ con gái về này…”. Những điều giản dị ấy đã trở thành những kỷ niệm đẹp mà tôi mãi mãi không quên.

Ngày tôi mới vào Viettel, còn độc thân, công việc bộn bề và đầy thử thách, mẹ thường lo lắng khi thấy tôi làm việc muộn. Mẹ hay gọi điện nhắc nhở: “Làm ít thôi con, giữ gìn sức khỏe cho mình”. Nhưng bố lại khác. Bố không nói nhiều, chỉ nhắn nhủ: “Con gái hãy làm tốt công việc của mình, dù ở đâu hay vị trí nào, bố tin con sẽ thành công.” Những lời nói ngắn gọn nhưng đầy tin tưởng ấy đã tiếp thêm cho tôi rất nhiều động lực trong những lúc khó khăn.

Phong cách của bố là thế, không nhiều lời, mà hành động và thái độ chính là bài học rõ ràng nhất. Tôi ngưỡng mộ sự kiên định, quyết đoán và cách bố luôn giải quyết mọi việc đến cùng. Bố thường nhắc tôi: “Tuổi trẻ phải học tập, phải phấn đấu con ạ.” Chính vì vậy, tôi đã quyết tâm đăng ký học Thạc sĩ khi đang làm việc tại Viettel, dù biết rằng điều đó sẽ rất áp lực. Tôi hoàn thành chương trình học khi đang mang bầu bé thứ nhất – một hành trình đầy thách thức nhưng cũng đáng tự hào, bởi nó gói trọn cả sự cố gắng không ngừng nghỉ và tinh thần mà bố đã truyền cho tôi.

Bố không chỉ là người cha mà còn là tấm gương sáng, là điểm tựa giúp tôi trưởng thành và nỗ lực mỗi ngày trên hành trình của mình.

Giờ đây, khi tôi và bố ở hai thế giới khác nhau, tôi tin bố vẫn là nguồn động viên, là ánh sáng dẫn lối cho tôi trong mọi bước đường. Những giá trị, bài học và tình yêu thương bố đã dành cho tôi sẽ mãi là ngọn lửa cháy sáng trong tim, giúp tôi vững bước và sống ý nghĩa hơn mỗi ngày. Trong những giấc mơ của tôi, bố vẫn hiện về như thế - ấm áp, bao dung và luôn là nguồn động viên, cổ vũ cho tôi vững bước hơn trong cuộc sống.

Chân dung người lính cụ Hồ trong trái tim tôi

Sắp kỷ niệm 80 năm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, tôi sẽ dành thời gian để về thăm mộ bố. Tôi muốn kể cho bố nghe về những thành tích mà tôi đã đạt được trong năm qua, những nỗ lực mà bố từng động viên tôi theo đuổi. Tôi sẽ ôn lại những kỷ niệm của hai bố con, từ những ngày bố bận rộn làm xa nhưng vẫn luôn dành tình yêu thương, quan tâm cho gia đình, đến những lần bố động viên tôi cố gắng trong cuộc sống và công việc.

“Nhớ lắm bố ạ…Bố luôn là người truyền cảm hứng và là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của con. Dù không còn ở bên cạnh nhau, con tin rằng bố vẫn luôn dõi theo và tự hào về con, như cách con vẫn luôn tự hào về bố - một người lính Cụ Hồ trọn vẹn nghĩa tình và trách nhiệm".

  • 2

TGĐ VTPost chỉ ra sự đặc biệt của Công viên Logistics Viettel

  • 1129
  • 2

Quốc gia châu Mỹ khao khát Viettel sẽ phá vỡ độc quyền viễn thông

  • 765

Hàm lượng công nghệ 'nhiều không tưởng' của Công viên Logistics Viettel

  • 65

70% thuê bao Viettel trong vùng phủ đã sử dụng 5G

  • 229

Ai cũng có thể là người thầy của ta

  • 201

'Người thầy' không ở Viettel nhưng giúp tôi trưởng thành tại Viettel

  • 2

Ai cũng có thể là người thầy của ta

  • 201

Những bước chân đầu tiên tại Học viện Viettel

  • 291

Viettel, nơi mỗi ngày đều là một chương học mới

  • 372
  • 9
CBNV vui lòng đăng nhập để đọc nhiều nội dung hơn
Bỏ qua