Hồ Văn Khoa (TCT Mạng lưới Viettel) đã đăng lúc 09:41 - 17.12.2023
VTNet cho tôi tinh thần người lính
Đó là những ngày tháng quân ngũ ngắn ngủi trong khóa học quân sự nhưng lại là những kỷ niệm mà tôi không thể nào quên. Những buổi rèn giũa nơi thao trường, những giờ tập điều lệnh giữa nắng trưa, những buổi chiều tăng gia sản xuất, những giây phút hóa thân thành anh nuôi, những chặng hành quân nửa đêm với ba lô, cây súng trên vai hay những buổi dân vận đầy ý nghĩa. Tất cả, tất cả đều giúp tôi thêm thấm thía hơn về “Truyền thống và cách làm người lính” - thứ mà tôi luôn lẩm nhẩm hay được nghe đồng nghiệp truyền tai nhau trong những ngày đầu bước chân vào ngôi nhà chung.
Thực ra, ngay trong công việc hằng ngày, chúng ta đã là những người lính thực thụ rồi. Vũ khí của tôi là máy tính, là thiết bị, là măng xông, tuyến cáp, cột, trụ,… Đối tượng của tôi là vùng phủ, chất lượng dịch vụ, sự hài lòng của khách hàng,… Chỉ khác ở chỗ tôi chiến đấu để làm nó tốt lên từng ngày. Đối tượng của tôi là bản thân mình nữa, làm sao để mình hồng hơn, chuyên hơn, bản lĩnh hơn để đáp ứng với nhu cầu công việc hằng ngày. Thử hỏi đó có phải là trau dồi, rèn giũa?
Với chừng ấy trải nghiệm, và với một chàng thanh niên chập chững bước khỏi ngưỡng cửa đại học, quanh năm không ra khỏi bóng mát rặng tre làng, tôi gọi đó là gian nan, một sự gian nan mà tôi trân quý, giúp tôi trưởng thành hơn, từng trải hơn và cũng nhiều kỷ niệm đáng nhớ hơn.
VTNet cho tôi sự học tập không ngừng nghỉ
Không có ở môi trường nào người ta lại bắt gặp các vị lão thành trong đơn vị lọ mọ đi học TOEIC, các bà mẹ hai con cũng tranh thủ đi học thêm chứng chỉ.
Khi còn học đại học, tôi từng nghĩ chắc mình học thêm một số kiến thức ở giai đoạn đầu để đáp ứng cho công việc là đủ, sau này cứ thế mà làm. Nhưng không, lúc đến đây tôi mới biết thế nào là sự học trọn đời, học chuyên môn, học nghiệp vụ, học kỹ năng, học làm quen với 4.0, AI, IoT… những thứ tôi thường được xem trong các bộ phim khoa học viễn tưởng thời bé. Sự học tập cần phải quyết liệt, gấp rút và nghiêm túc hơn nhiều so với lúc còn ở giảng đường, vì tôi biết rằng, VTNet không đợi tôi học xong mới phát triển.
Đặc biệt nhất là thời gian gần đây, với sự điều hành quyết liệt từ Ban Tổng Giám đốc VTNet, Ban Giám đốc Trung tâm, các cấp lãnh đạo và gần nhất là lãnh đạo phòng, không khó để chúng tôi nhìn thấy cứ mỗi sáng thứ 7 hàng tuần, không khí các đơn vị của VTNet trên cả nước lại nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Các anh chị em thuộc diện quy hoạch mà chưa kịp đạt chuẩn tiếng Anh sẽ đến công ty, dành trọn buổi sáng thứ 7 để tập trung ôn luyện trong các lớp học được TCT tổ chức. Cũng bởi vậy, nhiều anh chị em đã vượt lên chính mình và hoàn thành mục tiêu dù ban đầu, họ đã từng coi nó là thử thách… cực đại.
VTNet cho tôi sự tự hào
Có một lần tham gia cùng các bạn sinh viên đại học trong một đợt cắm trại với tư cách đơn vị khách mời. Tất cả các lớp đều hóa trang thành một nước thuộc bất kỳ một châu lục nào trên trái đất, riêng VTNet lại là chính mình. Khi đứng trên sân khấu để giới thiệu về đơn vị mình trong phần chào hỏi, trước tất cả các ánh mắt của các em khóa dưới đang dõi theo, tôi hồi hộp cất tiếng: “Các bạn có biết vì sao VTNet không hóa trang thành nước nào cả khi đến đây không? Đó là vì chúng tôi luôn mang trong mình một khát vọng, sứ mệnh toàn cầu với hơn 10 quốc gia đang đầu tư trên khắp thế giới. Có thể nói rằng, mặt trời sẽ không bao giờ lặn ở những nơi có dấu chân người VTNet, có cột sóng của VTNet vươn tới”. Ngay lúc đó, tim tôi dâng trào một thứ cảm xúc lâng lâng, tự hào khôn tả.
Có những đợt thiện nguyện vùng cao, đứng giữa núi rừng Trà Mai, Trà Cang (Nam Trà My) khi mà tất cả các mạng khác đều không chút phản hồi, thì 3G Viettel vẫn căng tràn. Rồi những lần rong ruổi trao quà cho đồng bào Bắc Trà My, tranh thủ hứng sóng Viettel để bạn bè nhắn gửi đôi lời cho người thân an tâm, khi mà tất cả gần như mất liên lạc với bên ngoài. Chỉ có những lúc như vậy mới thấy yêu quý biết bao những con người đang ngày đêm mang cánh sóng nối liền những khoảng cách, kết nối những cuộc đời.
VTNet đã cho tôi một cơ hội được học tập, trải nghiệm, trưởng thành, thử thách với những gian nan để tôi luyện tinh thần thép. Mười một năm, một hành trình chưa hẳn là quá dài đối với nhiều người, nhưng đối với tôi nó là cả một con đường dài mang tên tuổi trẻ với nhiều trải nghiệm, nhiều bài học, nhiều sự thăng trầm, buồn vui cùng VTNet. Xin cảm ơn VTNet, người anh hùng lao động, người mang đến những thành tựu to lớn cho đất nước, và mang đến cho tôi một cuộc đời ý nghĩa hơn, có lý tưởng hơn. VTNet trong tôi, đó là một tình yêu lớn!
Chút tâm tình từ “tôi”, một công dân thầm lặng của ngôi nhà chung VTNet, mừng sinh nhật 22 tuổi của người bạn lớn này.