Nguyễn Thị Lụa (TCT Công trình Viettel) đã đăng lúc 11:36 - 01.02.2023
Trời đã vào chiều, càng đi sâu vào núi, mặt đất đầy bùn nhão như chiếc máng hứng cả mùa mưa đổ xuống trước mặt. Trạm PYN0216 nằm giữa buôn người đồng bào Ê đê, cách thị trấn Hai Riêng, huyện Sông Hinh, tỉnh Phú Yên gần 30km, bên cạnh một nhà sàn dài mà nhìn kỹ có vài khe hở đủ để những cơn gió mùa đông bắc luồn vào lạnh căm.
Xung quanh lấp xấp nước mưa nhưng đường vào trạm thì cao ráo, sạch sẽ. Anh Phạm Quốc Vũ, nhân viên Kỹ thuật nhà trạm, Chi nhánh Công trình Viettel Phú Yên (VCC) đang trám bê tông, hoàn thành công tác thông gió, lọc bụi cho trạm. “Mùa này hay mưa vào buổi chiều nên mình tranh thủ buổi sáng ráo trời để làm các việc bên ngoài trạm, cố gắng làm hết việc của hôm nay để ngày mai tiếp tục làm trạm khác”, tiếng của anh Vũ bị tiếng mưa lấn át đến mức tôi phải hỏi lại mới nghe được. Đúng vậy, làm gì người Công trình Viettel cũng làm đến tận cùng và không để tồn việc sang hôm sau.
Gương mặt anh Vũ dạn dày sương gió, ánh mắt cương nghị nhưng lại có một tâm hồn nghệ sĩ.
Thấy có đông người làm việc ngoài trạm, chị H’Los BuonYa từ trong nhà sàn đem chén cơm ra cửa sổ cho thằng bé ăn cơm chiều, chiếc điện thoại dưới tấm ván gỗ vẫn đang phát nhũng video trẻ em ngộ nghĩnh. Chị bảo: “Chồng chị làm trong Nam nên con mình chủ yếu thấy ba nó qua màn hình điện thoại, nhờ vậy nó quen mặt ba. Ở đây, sóng gần ưng cái bụng lắm!”
Ngoài trời mưa vẫn chưa có dấu hiệu ngừng, trong trạm anh Vũ luôn tay cầm chiếc bay lướt xi măng non, thao tác nhanh nhẹn không hề thua kém những bác thợ xây chuyên nghiệp. Vừa làm anh vừa luôn miệng nói “Nhiều thanh niên đi làm xa nhà cả năm nên thường xuyên liên lạc về nhà qua điện thoại. Mà đồng bào mình nghĩ sao nói vậy, đường truyền tốt thì họ nói tốt nên khi họ biết mình là nhân viên trạm thì rất quý, nhiều hôm làm tối, bà con còn đem củ sắn, ly nước ra mời mình nữa”. Nhiều đêm đi xử lý sự cố, mồ hôi rơi vào mắt cay xè nhưng nhìn lên bầu trời trong veo đầy sao, anh thấy trân quý công việc của mình vô cùng. Vì nhờ vậy, anh mới nghe được những âm thanh kì diệu của thiên nhiên, là tiếng gió đêm rì rào lay động mấy cành trúc rừng, tiếng nước tí tách men theo vách núi rơi xuống nền đường, tiếng dế kêu đêm du dương nhỏ to, mạnh nhẹ.
Tôi được nghe các anh kể lại những hành trình đặc biệt của mình, một hành trình dài với nhiều câu chuyện sớm khuya, mưa nắng nhưng tựu chung đều có một điểm bắt đầu: Người Công trình Viettel luôn sẵn sàng tâm thế tốt nhất! Đó là hình ảnh anh nhân viên kỹ thuật dây máy cẩn thận lấy tấm vải bọc chiếc thang – nơi tiếp xúc trực tiếp với tường nhà của khách. Chị chủ nhà mỉm cười bảo “anh em họ kĩ quá mà chị ưng dữ lắm”.
Anh Hồ Quốc Hoàng, nhân viên kỹ thuật dây máy, Trung tâm huyện Tuy An – Đồng Xuân tại Phú Yên chia sẻ “Triển khai mạng mới thì mình lấy khách hàng làm trung tâm, đa số thường sẽ hòa mạng mới tầm giờ trưa hoặc cuối tuần vì lúc ấy khách hàng mới có ở nhà”.
Ý thức rằng mỗi người Viettel là một đại sứ thương hiệu, anh Hoàng luôn lấy sự tỉ mỉ, tận tâm để phục vụ khách hàng.
Mùa này ngày ngắn, đêm dài, ánh đèn từ nhà sàn hắt xuống vũng nước dưới nền nhà sáng rực. “Công việc có vất vả nhưng anh em họ tự hào vì những giá trị mà họ đã đóng góp cho xã hội, sau lưng chiếc áo bảo hộ lao động dù ướt đẫm mồ hôi thì họ vẫn mỉm cười vì công sức bỏ ra là xứng đáng. Mình đang làm công việc mà bà con thấy màu áo của kỹ thuật Viettel là có cảm tình ngay, để có được điều này là cả một hành trình”, anh Nguyễn Phương Linh, nhân viên lái xe, Chi nhánh Công trình Viettel Phú Yên (VCC) chia sẻ.
Hơn 12 năm gắn bó với Viettel, anh Linh thông thuộc từng con đường vào trạm như đường về nhà mình.
Xe về tới phố hơn 8h tối, anh Linh lùi xe đậu vào vị trí ngay ngắn rồi ngắm nghía chiếc xe như cách mà anh tưởng thưởng cho mình và các đồng nghiệp đã hoàn thành công việc hôm nay, sau đó mới an tâm về nhà...
0h21’ điện thoại báo tin nhắn trong group từ anh Linh “ứng cứu mất điện trạm …” Và như thế, những chuyến xe tiếp tục lăn bánh, màu áo người lính Viettel sáng lóa giữa màn đêm.