Chữ 'duyên' ở Viettel

Phạm Thị Hòa (TCT Sản xuất thiết bị Viettel) đã đăng lúc 12:28 - 03.10.2023

Một chữ duyên giản đơn là thế, vậy mà vì chữ duyên ấy, tôi đã gắn bó với Viettel gần 10 năm rồi!

1-30

Ngày nộp hồ sơ thi đại học, ai cũng hỏi học trường ấy rồi sau ra làm ở đâu? Tôi trả lời: Chỉ là rất muốn được vào làm việc ở Viettel. Đó là mơ ước.

Năm cuối đại học, thầy chủ nhiệm Khoa có hỏi: Các em sau này có dự định muốn xin việc ở Công ty nào? Khi ấy, Viettel là cái tên đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi. Đó là mục tiêu phấn đấu.

Thấm thoát cũng được gần 10 năm, tôi gắn bó với Viettel.

Năm ấy, tôi là một trong 20 sinh viên trẻ, tốt nghiệp Học viện Kỹ thuật Quân sự được tuyển vào Công ty Thông tin M1, nay là Tổng Công ty Sản xuất thiết bị Viettel, với nhiệm vụ chính là sản xuất các khí tài, thiết bị thông tin Quân sự. Ở nơi đây, tình anh em, tình đồng chí, đồng đội đôi khi còn vượt xa cả những quy chuẩn lễ nghĩa giữa sếp với nhân viên, giữa cấp trên và cấp dưới. Khi tiếp nhận lệnh sản xuất máy móc, thiết bị mới, anh em cùng nhau ngồi lại, bàn bạc, trao đổi để tìm hiểu và đưa ra các phương án, quy trình sản xuất tối ưu nhất. Có những cuộc thử nghiệm thất bại, có những ngày làm việc, nghiên cứu thâu đêm, cũng có những cuộc tranh luận nảy lửa khi bày tỏ quan điểm về cải tiến kỹ thuật, nâng cao năng suất, chất lượng sản phẩm. Cho đến khi tìm ra được phương án tối ưu nhất, anh em cũng ngồi lại vỗ vai nhau: “Đúng là mấy ông kỹ sư, chả bao giờ nói được những lời có cánh.”

Để rồi, mỗi năm, hàng ngàn các thiết bị khí tài, máy thông tin quân sự lần lượt được ra đời, cung cấp và đảm bảo thông tin liên lạc cho các đơn vị trong toàn quân – những khí tài quân sự được làm ra bởi chính những người lính Viettel.

2-15

Ngày tham dự Lễ ra mắt Tổng Công ty Sản xuất thiết bị Viettel tại Hội trường Tập đoàn, khi xem lại những hình ảnh tái hiện về hành trình lịch sử, tôi đã khóc. Nước mắt rơi khi nhớ lại những ngày tháng đã gắn bó cùng các anh chị em đồng nghiệp, đồng chí, ngày đêm nghiên cứu, để cho ra đời những sản phẩm máy thông tin. Biết bao nhiêu lần thử nghiệm, thay đổi phương án, từ đơn giản đến phức tạp, cùng những lời động viên của các anh chỉ huy: “Gần đạt chỉ tiêu rồi, đặc tuyến gần đạt rồi, công suất gần ổn định rồi,... Cố lên các đồng chí!”. “Gần” không đơn giản là để chỉ một khoảng thời gian, mà đó là lời động viên từ sự tin tưởng của chỉ huy đối với cấp dưới, là động lực để những người lính thợ càng thêm cố gắng.

Và giọt nước mắt ấy, đó còn là giọt nước mắt của niềm tự hào, thật sự tự hào. Bởi lẽ trong những thành quả kia, đâu đó cũng có một phần đóng góp công sức của bản thân mình. Tuy nhỏ bé, nhưng chẳng phải điều lớn lao vẫn được tạo nên từ vô vàn những điều nhỏ bé hay sao?.

Và cuối cùng, nước mắt ấy, còn là những giọt nước mắt của tuổi trẻ. Có những đồng chí, đồng nghiệp, hiện tại đã chuyển công tác, không còn gắn bó với ngôi nhà Viettel nữa. Nếu được xem lại những thước phim này giống tôi, hẳn các anh cũng sẽ tự hào lắm!

Người ta nói, cuộc đời là những thước phim quay chậm. Còn với tôi, những năm tháng ở Viettel, tôi đã tìm được thanh xuân của chính mình.

Cảm ơn VMC, cảm ơn hai tiếng Viettel, đã cho tôi những trải nghiệm để trưởng thành. Cảm ơn các đồng chí, đồng nghiệp, đã luôn đồng hành, hỗ trợ, đoàn kết, cùng tôi đi qua những năm tháng ấy. Chúc cho Viettel luôn phát triển lớn mạnh và bền vững, mãi là niềm tự hào của mỗi con người Việt Nam.

  • 1978
  • 4
  • 4

VCS - Nơi nuôi dưỡng giấc mơ của một hacker

  • 3229
  • 2

Viettel - Nơi trang bị hành trang xây dựng tổ ấm

  • 1829

VMC - Nơi tôi thuộc về

  • 2834

Giọt nước mắt những ngày Covid

  • 2434

Đông Timor trong mắt người Viettel

  • 3070
  • 2

Viettel đã cho tôi vẹn tròn một tình yêu lớn

  • 3436
  • 14
CBNV vui lòng đăng nhập để đọc nhiều nội dung hơn
Bỏ qua